Truyện ngoại tình là những bộ truyện hay nhắc về những mẩu truyện đô thị, thị thành hay nhất. Bên cạnh đó là phần lớn tình tiết khiến cấn và hầu như câu chuyện yêu đương hay nhất. Hôm nay Top 10 Vivu sẽ tổng hợp Top 15 bộ truyện tranh ngoại tình hay xứng đáng xem nhất. Hãy cùng cửa hàng chúng tôi tìm đọc nhé!

#truyenngoaitinh #truyentranhngoaitinh #doctruyenngoaitinh

Ngoại tình truyện: Thuần Phục Vị Tổng Tài Này thiệt Khó

Thuần Phục Vị Tổng Tài Này Thật khó khăn kể câu chuyện về Lục Hy Tuyết cùng Bạch Dạ Thiên. Theo đó, Lục Hy Tuyết đã trở nên Bạch Dạ Thiên sử dụng trong một biệt thự sang chảnh cao cấp.

Bạn đang xem: Truyện ngoại tình hay nhất

Mặc dù hai bạn đã có nhiều ràng buộc từ khi còn là một trong những đứa trẻ, nhưng bài toán lạm dụng cô gái đơn thuần này liệu rằng sẽ khiến cho cô suy sụp mang lại cỡ nào.

Liệu cuộc sống của Lục Hy Tuyết có trở nên tốt đẹp hơn hay không hay vẫn chìm nghỉm trong bóng tối? Hãy đón hiểu ngay cỗ ngoại tình truyện tổng tài ngược cực kỳ nặng này.

Truyện ngôn tình ck ngoại tình: Ám dục

Bộ truyện ngôn tình ông chồng ngoại tình sắc tình bao gồm yếu tố 18+, khuyến cáo chúng ta trên 18 tuổi hãy đọc. Truyện nhắc về Dung Ân làm nhân viên cấp dưới mời rượu ở tiệm bar. Nam giới Dạ tước đoạt vô tình chạm mặt cô liền cảm thấy hứng thú.

Hắn ta lấy ra một xấp tiền lớn để sở hữ “một đêm” của Dung Ân. Đương nhiên cô trường đoản cú chối, tuy nhiên lại khiến phiên bản thân gặp mặt nhiều nguy khốn do phái mạnh Dạ Tước không phải người đồng ý chữ “không”

Bị rình rập đe dọa đến bất lực, Dung Ân đành gật đầu lời ý kiến đề nghị của nam giới Dạ tước đoạt nhưng trong tim căm hận hắn ko thôi.

Bên cạnh đó Dung Ân cũng luôn chấp độc nhất nhớ về người yêu cũ đã tắt hơi của cô, cảm thấy đa số thứ, bao gồm cả thân thể này cũng chẳng còn đặc trưng nữa.

Chính sự thờ ơ thờ ơ của Dung Ân lại kích yêu thích sự tò mò, ý muốn chiếm giành cả trái tim và trung khu hồn cô của phái nam Dạ Tước.

Để rồi sau đó, nam Dạ Tước vì Dung n mà đỡ một viên đạn, bị cô phản nghịch vẫn ao ước tha thứ, vẫn mong mỏi kéo cô về bên cạnh mình, hắn new biết tôi đã yêu cô nàng này rồi.

Truyện nam thiết yếu ngoại tình: nơi nào đông ấm

Giản dũng sĩ vì tức giận cơ mà lỡ tay đẩy người mẹ kế đang sở hữu thai té xuống mong thang. Con cháu của chị em kế, Tịch Hy Thần tức giận vẫn giáng đến cô một chiếc tát.

Chỉ là hành động nhất thời kích động tuy thế lại phát triển thành vết kéo sâu hoắm xé rách nát nhân duyên của hai người

Giản siêu nhân sang Pháp du học. Một mình nơi đất khách 6 năm, đã trui rèn cho cô gái nhỏ bé ấy một trái tim mạnh bạo và mồm lưỡi sắc bén.

Cô đã trang bị cho mình một vỏ bọc bảo vệ cứng cáp để che giấu đi sự yếu đuối và trung tâm hồn đầy thương tổn bởi sự việc 6 năm trước. Thế nhưng Tịch Hy Thần một lần nữa xuất hiện, khơi lại vệt thương vẫn đóng vảy của Giản Anh Kiệt.

Cô hận anh, cũng yêu anh, nhưng quan trọng tha thứ cho anh. Vày vậy cô đối với anh là bái ơ cùng lạnh nhạt, bất cứ tình cảm như thế nào anh dành riêng cho cô cũng trở thành đáp lại một câu “Anh thật rỗi hơi”.

Còn Tịch Hy Thần, 6 năm dõi theo ông Kiệt ở mặt Pháp, cứu vãn cô khi tai nạn, siêng cô phần nhiều ngày hôn mê, bộ quà tặng kèm theo quà cô mỗi sinh nhật… anh mọi không có gan dạ để gặp mặt cô, nhằm nói lên cảm xúc của mình.

Chị đi chậm chạp từng bậc cầu thang, ra đi ban công quan sát sang sảnh thượng nhà cạnh bên dõi mắt search chú gà trống hay được nhốt nghỉ ngơi đó. Nhỏ gà trống nằm gục đầu xuống đất, chắc hẳn rằng nó đã chết cóng vày mưa lạnh. Mưa cũng đang trút xuống lòng chị tái tê, mưa lạnh thấu vào xương thịt…

Khu phố cơ mà vợ ông xã chị mới chuyển mang lại ở khá yên tĩnh. Chắc rằng cũng vì điều ấy mà lúc đến xem ngôi nhà tất cả ban công tỏa nắng sắc hoa này chị đã đồng ý mua luôn. Nhà nằm sâu trong hẻm, tất cả một khoảng chừng sân rộng lớn được che mát bởi giàn hoa bìm bìm tím ngát.

Kể cũng lạ, giữa tp chen chúc, chật chội này kiếm ra một góc bé dại có màu sắc của làng quê như thế thật khiến con người ta cảm động. Lạ không chỉ có thế là mấy tối nay ở trằn trọc chờ ông chồng đi liên hoan tiệc tùng về khuya, chị nghe tiếng con gà trống báo canh lẻ loi vang lên thảng thốt trong nhà kế bên. Một xúc cảm bùi ngùi yêu mến nhớ cố kỉnh hương tan tràn trong trái tim trí chị.

Chị chợt thấy thương chú con kê trống khi một mình cất giờ gáy mang lại khản cổ nhưng mà vẫn ko một giờ gáy của đồng nhiều loại nào đáp lại. Nó cũng như việc chị thao thức ngóng anh bao đêm dài trong căn phòng lạnh lẽo này nhưng mà anh ko thèm đếm xỉa. Cảm hứng mình hiện giờ đang bị bỏ rơi cứ giày vò trọng tâm can chị.

*

Chị hiện ra trong một gia đình nghèo làm việc quê. Học tập hết cung cấp III thì xin vào trong 1 nhà sản phẩm công nghệ may sinh hoạt thị buôn bản vừa học việc vừa làm. Cũng tại trên đây chị gặp và quen thuộc anh sau nhiều lần anh về thăm cơ sở sản xuất. Doanh nghiệp mà chị làm việc là một chi nhánh nhỏ dại của công ty mẹ để trên thành phố bởi anh có tác dụng giám đốc.

Trời phú mang đến chị nhan sắc hơn người, tuyệt nhất là với đôi mắt lúc nào thì cũng vời vợi bi thảm như ẩn giấu những điều âm thầm kín. Bắt buộc sau này, lúc thành vk thành chồng, anh thú dấn rằng tức thì từ cái nhìn trước tiên anh đã mong mỏi bao bọc, chở bịt cho chị. Chị lúc nào thì cũng thật bé xíu nhỏ, mỏng dính manh trong mắt anh, cảm tưởng như ví như anh không cầm chặt thì chị sẽ tan trở thành như mây khói. Ðã có lần chị từng hỏi:

– Sao thân bao nhiêu cô nàng xinh đẹp hơn nhiều em về đông đảo mặt, anh lại chọn em?

Anh cười bảo:

– vày ở kề bên em, anh cảm giác bình yên.

Xem thêm: Tải ảnh cỏ 4 lá may mắn đẹp, ngập tràn may mắn với bộ hình nền cỏ 4 lá may mắn

Nhờ lời nói ấy nên dù buộc phải vượt qua biết từng nào khó khăn, cấm cản tự phía gia đình anh, chị vẫn vững tin vào tình thương ấy để mang đến được cùng với nhau. Chị chỉ nghĩ đơn giản và dễ dàng một điều, anh sẽ bảo vệ khoảng trời bình an ấy. Cũng chính vì trước không còn bình yên là điều mà anh hay bất kể người bầy ông nào thì cũng thật sự cần.

Chị theo anh về làm cho dâu thành phố, từng ngày tự vỗ về trái tim mình đừng quá chông chênh giữa nhịp sống vị trí này. Chị từng nghĩ chỉ cần có anh ở bên cạnh thôi là đều chuyện rồi đang ổn. Chị đang nhẫn nhịn để làm một fan con dâu xuất sắc trong sản phẩm núi ngữ điệu đay nghiến thâm hiểm của nhà ông chồng hằng ngày vẫn dội vào tai chị.

Anh chưa hẳn nghe những lời nói đó, anh mắc với quá trình và những quan hệ xã giao xì xằng mà chị chẳng lúc nào hiểu nổi. Khi anh bước chân ra khỏi bậc cửa cũng đồng nghĩa tương quan với bài toán chị bắt buộc lên giây cót lòng tin để từ chiến đấu với việc cô lập trong ngôi nhà phú quý mà rét mướt lẽo. Chị hoảng hốt trước số đông lời khoan thai đầu môi đậy mắt thiên hạ. Chị cảm xúc mình vẫn héo mòn, tung rữa ra từng ngày, từng ngày một một…

Khi chị không hề đủ nhẫn nhịn cũng chính là lúc anh bắt gặp những vệt nứt toang hoác của gia đình. Và cũng là lúc chị nhận ra mình chưa hẳn là người quan trọng đặc biệt nhất đối với anh. Vậy cho nên ngay cả khi xuất hiện anh trong căn nhà thì chị vẫn chính là người bị cô lập bằng hàng mớ luân lý, nguyên tắc của mẹ chồng.

Ðể ổn định thoả đa số việc, anh mua căn nhà nằm vào hẻm yên tĩnh này đến chị. Cũng từ bỏ đấy anh như biến thành một người bầy ông hoàn toàn khác. Ngày của chị bây chừ chỉ vẻn vẹn trong hai chữ “chờ chồng”. Chị ngóng anh cười với chị một tiếng, nói cùng với chị một câu. Chờ anh đi làm về mặt mâm cơm nguội ngắt. Nửa đêm hóng tiếng bước đi anh lấn sân vào phòng rồi ở quay sườn lưng với chị. Chị cứ đợi anh của không ít ngày xưa… Ðã có lúc chị nghĩ, chẳng mấy chốc rồi chị cũng hoá đá vọng phu.

*

Tiếng con kê trống lại gáy xao xác cả góc phố thời gian về đêm. Anh đang ngủ say trong hơi men phả sặc sụa cả căn phòng. Chị nằm quay trở về ôm chồng, thấy anh cựa mình hất tay chị ra, miệng lẩm bẩm call tên một cô gái khác. Chị úp khía cạnh vào lưng chồng cố kìm nén bao thứ cảm giác rối rắm cứ chực nổi lên ứ nghẹn.

Những tiếng hotline lẩm bẩm của anh thức tỉnh thứ cảm thấy rất bầy bà vào chị. Nỗi lo ngại váng vất nơi nào đó trong nơi ở này chị đã cảm giác từ xa xưa nhưng không thể call rõ thành tên. Cái tên người phụ nữ lạ hoắc nào đó được thốt ra trong cơn say của ông chồng cũng y như những giọt nước đôi mắt chảy ra xuất phát từ 1 giấc mơ. Toàn bộ đều thành thật mang lại trần trụi và tàn nhẫn. Lẽ nào… có lẽ nào…

Chị vẫn rối bời với mớ xem xét hỗn độn, thì thấy tiếng điện thoại cảm ứng anh rung trong túi áo khoác mà thời gian về anh quẳng nó tức thì đầu giường. Giờ rung ngắn, chị đoán chính là tin nhắn. Ai còn nhắn cho ông xã chị vào giờ này chứ? cảm xúc bất an ngày càng lớn dần lên vào chị.

Khẽ nhìn anh đang ngủ say, chị luýnh quýnh mò tìm điện thoại cảm ứng trong túi áo. Một tin nhắn, một chiếc tên viết tắt “V” và chiếc tin ngắn gọn dẫu vậy đủ khiến cho chị điếng lòng. “Anh đã về cho nhà chưa? Chuyện hôm nay em xin lỗi. Em yêu đương anh!”. Chị xoá tin nhắn, để lại điện thoại thông minh vào vị trí cũ. Từ từ nằm xuống giường, nhắm chặt mắt nhằm mặc loại lệ chảy tràn ngập đêm dài…

Sáng ngày tiếp theo anh thức dậy uể oải, quan sát lướt qua bữa sớm chị nấu bếp được bày vẽ trên bàn ăn. Anh bảo:

– tự mai em ăn sáng lúc nào thì nấu. Anh đến ăn kèm mấy anh em trong công ty.

Lúc anh bước thoát ra khỏi cửa, chị dặn với theo:

– Anh uống không nhiều rượu thôi. Ngày hôm qua anh say nói linh tinh suốt đêm đấy.

Anh đột nhiên đứng khựng lại, không xoay đầu lại phía chị, chỉ hỏi nhỏ:

– Anh đã nói gì à?

Chị cười cợt bảo:

– À không! chỉ với anh call tên một ai đó. Cực kỳ lâu.

– Say ấy mà. Nói ltinh tinh em đừng để ý.

Ðêm ni chị không chờ anh về. Trời mưa sấm chớp khôn cùng to. Chị nhớ ko nhầm mình đã từng có lần nói với anh là chị sợ nhất khi phải ở 1 mình đêm sấm chớp. Chị không đủ can đảm chắc anh đang nhớ điều đó. Cuộc sống của anh có quá nhiều mối bận tâm hơn chị.

Ðêm nay chị chỉ nằm ngóng tiếng con gà gáy báo canh. Chị đoán nó là một con gà trống tre vì chưng tiếng gáy nhỏ. Chị đoán tối nay mưa có lẽ rằng nó sẽ bi đát mà gọi các bạn lâu hơn. Cơ mà chị ngóng mãi… chờ mãi mà không thấy tiếng kê gáy. Ðã hơn tía giờ đêm, nhẽ ra nó phải gáy được mấy canh rồi. Có thể tiếng sấm chớp to làm nó bồn chồn mà không xác định được thời gian.

Chị đi chậm chạp từng bậc mong thang, rời khỏi ban công quan sát sang sảnh thượng nhà cạnh bên dõi mắt tra cứu chú kê trống thường được nhốt sinh sống đó. Bé gà trống ở gục đầu xuống đất, có lẽ nó đã chết cóng vì mưa lạnh. Mưa đang dần trút xuống lòng chị tái tê, mưa rét thấu vào xương thịt…

*

Chị thức giấc dậy trong căn bệnh viện, đầu óc đau như búa bổ. Thấy anh ngồi ở bên cạnh với ánh nhìn đầy lo lắng. Anh hỏi han chị dồn dập. Anh siết chặt đôi bàn tay chị vào tay anh. Ðúng thời điểm đó cô y tá vào kiểm tra thực trạng sức khoẻ rồi dặn chị:

– Chị bị cảm do ngấm mưa. Vết thương ở đầu cũng ko nặng lắm, chỉ với xây xước nhẹ. Chị có thể xuất viện ngay lập tức ngày hôm nay được rồi. Nhưng chị lưu ý vì chị đang có thai, độc nhất là thời kỳ đầu nên chú ý giữ gìn mức độ khoẻ.

– Tôi đang mang thai sao?

– Phải! Chẳng nhẽ chị vẫn không biết? Chị đề xuất tránh phần đa va đập, cũng đừng để ngấm mưa như vậy này sẽ tương đối nguy hiểm.

Chị như không thể tin vào tai bản thân nữa. Niềm ước ao mỏi lâu nay nay của chị ngạc nhiên lại đến đúng vào lúc chị tưởng chừng như không thể cố kỉnh gượng được. Việc có con hôm nay giống như một phép màu. Ðầu óc chị cứ quanh lẩn quẩn ý nghĩ về về đứa bé. Nó đang giống chị giỏi giống anh? Nó là đàn ông hay bé gái? Nếu nam nhi chị sẽ đặt thương hiệu là Hùng, còn nếu là đàn bà thì chị với anh còn còn chưa kịp nghĩ. Chỉ cần tưởng tượng cảnh sẽ có được một đứa nhỏ tuổi bi bô chạy đùa dưới khoảng sân biếc tím là chị thấy hạnh phúc quá chừng.

Anh nãy giờ vẫn ngồi ở bên cạnh chị, chuyển tay vuốt gọn số đông lọn tóc mai bên trên trán vợ. Khó khăn lắm anh mới rất có thể thốt lên:

– Anh xin lỗi! Xin lỗi hai bà bầu con em! Từ giờ anh sẽ không để em đề nghị lo lắng, bi lụy phiền nhiều như thế nữa.

Chị nhắm mắt, nhằm yên tay mình trong tay anh, nói nhỏ:

– Em hoa mắt quá. Chẳng lưu giữ nổi chuyện gì đã xẩy ra đêm qua nữa. Chắc là vì em vội vã cất áo xống nên bị trượt chân ngã. Từ giờ đồng hồ em sẽ cẩn trọng hơn. Anh đừng lo.

Chị đặt tay anh lên bụng mình, thanh thanh vỗ về con. Chị tin tối dông gió đang qua rồi. Ơn trời là bé chị không sao. Tất cả con bên đời chị tin mình đang biết phương pháp để thứ tha và lưu lại mái ấm này. Chị ngước lên quan sát anh, khẽ cười cợt bảo: