Xưa tê ở Trung Quốc, gồm một lão địa chủ rất là gian tham trên một nông thôn nọ. Của nả của hắn những như nước, tuy nhiên lòng tham lam vô đáy luôn luôn luôn xui khiến hắn tra cứu mọi cách làm nhiều thật ráo riết.

Bạn đang xem: Truyện cổ tích trung quốc

Một bữa kia, hắn nằm mơ thấy mình tìm được cách kéo ngày lâu năm thêm sáu tiếng. Từ đó những người thợ cày mỗi ngày sẽ nên làm thêm vào cho lão sáu giờ nữa. Dẫu vậy lúc tỉnh giấc dậy thấy đó chỉ cần giấc mơ thì hắn mong trời khấn phật giúp hắn. Thấy thế, những người dân thợ cày vừa sợ hãi vừa ngán ngẩm. Họ đang phải làm cho lão mười nhị tiếng một ngày, hiện nay lại thêm sáu giờ đồng hồ nữa thì chết mật. Mỗi khi làm lụng thừa mệt, họ có nhu cầu được ngủ ngơi, tuy nhiên vừa new vươn vai, đã nghe tiếng quát tháo của hắn:- có tác dụng đi! Đồ lười! chưa tới giờ nghỉ!Bởi nắm một hôm đột nghe tin gồm thầy tu mang đến nhà lão địa nhà giúp lão kéo dãn ngày thêm sáu tiếng, rất nhiều người lo ngại lắm, còn với lão địa công ty thì lại rất là mừng rỡ, lão chạy ra đón thầy tu vào nhà, mời ăn những món cao lương mỹ vị. Sau khi cơm rượu no say, lão tự mình dọn chóng nệm mang đến thầy tu ở nghỉ.Sáng hôm sau, thầy tu thức giấc dậy, lão đã hối hả nói:- Bạch thầy, xưa nay con ngày đêm ước trời khấn phật, nhưng bây giờ xin thầy giúp bé một việc.Rồi lão giãi bày ý mong mỏi của lão. Nghe chấm dứt thầy tu đáp:- Thượng đế đã thấu nỗi lòng con. Giờ đồng hồ đây, số đông việc phụ thuộc vào vào con. Trường đoản cú con buộc phải làm trước tất cả mọi người, toàn bộ số giờ con muốn, mà yêu cầu làm liên tục, làm xong xuôi mới được nghĩ. Tới lúc ấy ước mong muốn của bé sẽ thành sự thật.Lão địa nhà nghĩ bụng: “Bọn thợ cày đói khát ngày nào thì cũng phải làm cho hai mươi tiếng, còn ta chỉ yêu cầu làm một lần nhị mươi sáu tiếng thì gồm sao. Sau đó, ta vẫn bắt lũ chúng phải làm nhì mươi sáu giờ một ngày. Rồi ta đang trở cần giàu độc nhất vô nhị thiên hạ”Không chậm trễ trễ, lão địa công ty tham lam rời khỏi cánh đồng. Thầy tu hộ vệ lão. Tên nhà giàu mang đến chỗ ruộng lạc với cuốc. Giờ đầu, lão thao tác vui vẻ sảng khoái. Giờ máy hai lão bắt đầu thấy mệt, định nghỉ ngơi tay. Tuy nhiên thầy tu khẽ quát:- làm đi! Đồ lười! chưa tới giờ nghỉ!Lão công ty giàu thở hổn hển liên tiếp công việc. Phương diện trời lên đến ngọn tre, lão địa công ty đã tầm tã mồ hôi. Lão không thể trông thấy cánh thợ cày đã dứt tay coi lão cuốc. Đã mấy ai vào đời thấy lão làm việc ! Lão địa công ty lấy ống tay áo lau mồ hôi, muốn hỏi thầy tu xem đã làm cho được bao lâu, nhưng không đủ sức.Thầy tu lại quát:- làm đi! Đồ lười! nhìn bóng nắng nóng xem, mi mới làm chưa được ba giờ đồng hồ đồng hồ.Một đôi lần lão địa công ty vung cuốc lên, bạn lảo đảo. Lão mệt nhọc quá, té gục xuống ruộng. Lão vẫn muốn vớ lấy mẫu cuốc tuy nhiên không nâng nổi lên nữa. Lão ngừng tay cố bươi đất. Tay lão rớm máu, lão hỏi thầy tu:- Bạch thầy, con đã có tác dụng được mấy giờ?
Thầy tu đáp:- tứ tiếng nữa bắt đầu tới trưa.Nghe nói vậy, lão bất tỉnh lịm.Mọi bạn đặt lão lên cáng, đem về nhà. Ngày hôm ấy không một ai làm câu hỏi trên cánh đồng của lão. Còn thầy tu cũng phát triển thành mất.Nghe nói ông thầy tu chưa phải là ai xa lạ, mà là 1 trong những bác nông dân đóng giả. Từ đó mọi bạn chế nhạo hotline lão địa chủ là “lão ngày dài”. Các lần trông thấy lão đi bên trên đường, fan ta lại chỉ trỏ bảo nhau:- quan sát kìa, Lão ngày dài sẽ đi đấy!

Một số mẩu truyện cổ tích có người gốc từ china với nội dung 1-1 giản, phong phú, giúp bé nhỏ khám phá thêm thế giới cổ tích đầy màu sắc.



*

Cùng cùng với Việt Nam, china cũng là một tổ quốc nổi giờ với kho tàng truyện cổ tích đồ gia dụng sộ, phong phú. Mỗi câu chuyện đền đưa về những bài học kinh nghiệm hay, đáng để các bé nhỏ thiếu nhi thamkhảo, thư giãn giải trí và làm giàu thêm kho kỹ năng cho riêng rẽ mình.

Nói cho Trung Quốc, bọn họ thường quá quen thuộcvới các câu chuyện điển thay điển tích, sự thành lập và hoạt động của các dịp nghỉ lễ hội như: đầu năm Nguyên Tiêu, sự tích Ngưu Lang Chức Nữ, phụ nữ Oa vá trời... Tuy nhiên, quan sát vào điều tỉ mỷ khác, trung quốc cũng có rất nhiều câu chuyện phản chiếu đời sống sống động của bé người, những mẩu chuyện dưới đây đưa về một ánh mắt mới, nội dung bắt đầu và những bài học kinh nghiệm thú vị.

Sự tích nhỏ gà trống bao gồm mào đỏ

Ngày xửa ngày xưa, từ thời điểm cách đây lâu lắm rồi, lúc trời khu đất vừa hình thành, cụ vì có một mặt trời tỏaánh nắng ấm áp xuống trần thế như bây giờ thì gồm tới sáu mặt trời cùng thắp sáng trên thai trời.

Vào một ngày mùa xuân nọ, khi những người nông dân mất bao nhiêu thời gian vất vả cho câu hỏi gieo hạt giống mang lại vụ mùa thì trời không có lấy một giọt mưa. Sáu khía cạnh trời cùng nhau chiếu những ánh nắng chói chang xuống mặt đất làm cho cho cây cối khô héo, đất đai nứt nẻ.

Lúc bấy giờ, hoàng đế china nhìn thấy cảnh tượng đó thì cực kỳ đau lòng. Ông nói với các triều thần:

– trường hợp mặt trời cứ thường xuyên chiếu sáng như vậy này thì thần dân của ta sẽ chết hết thôi.

Nhà vua đến mời mười vị uyên bác nhất nước nhà đến hoàng cung cùng bàn bạc phương thức giải quyết và xử lý cứu mang vụ mùa của tín đồ dân. Bàn luận rất lâu mà không ai đưa ra được một giải pháp khả thi nào. Hốt nhiên một vị trưởng lão nói:


– biện pháp duy tuyệt nhất là phun mặt trời.

Những nhà uyên bác khác đầy đủ đồng ý. Bên vua khôn xiết mừng vì sau cùng đã có cách cứu vãn mùa màng. Người cho những cận thần đi khắp nơi để search kiếm phần nhiều tay cung thiện xạ và triệu bọn họ về cung. Những người dân bắn cung thiện xạ đều rất khoẻ mạnh, người nào thì cũng mang theo một cây cung thật lớn trên vai, hãnh diện mang đến phụng sự đức vua vĩ đại.

Thế tuy thế dù hầu như tay cung này có khỏe mang lại mấy, tốt đến mấy thì những mũi tên phun ra chỉ đi được nửa đoạn đường đến khu vực mặt trời chiếu sáng. Phần đông mặt trời liên tục chiếu xuống mặt khu đất nóng bỏng.

Sau đó, có những người dân ở phương xa đến mách rằng:

– Hoàng tử Hậu Nghệ ở vương quốc láng giềng là một trong những tay cung thiện xạ. Hãy mời anh ta đến.

Nhà vua sai các sứ mang sang nước láng giềng mời hoàng tử Hậu Nghệ mang lại hoàng cung. Hậu Nghệ vui vẻ dìm lời.

Dân bọn chúng tụ họp thật đông dưới khung trời để xem hầu như mũi thương hiệu của Hậu Nghệ bao gồm bay đến mặt trời được không. Lúc mọi fan tụ họp lại vua ra lệnh:

– Hãy phun rơi sáu phương diện trời và cứu lấy thần dân của ta.

Hậu Nghệ quan sát sáu mặt trời rồi nâng cung lên, nhưng chàng đau đớn lắc đầu, hạ cung xuống, tâu với công ty vua:

– Sáu mặt trời sinh sống xa quá, phần đa mũi tên yếu ớt của thần ko thể bay đến được.

Thế rồi Hậu Nghệ nhìn thấy sáu mặt trời chói chang phản chiếu trong vũng nước và quý ông nghĩ: “Bắn chúng ở kia thì cũng thế thôi”.

(Ảnh minh họa)

Chàng giương cung lên với mũi thương hiệu của quý ông xuyên thủng khía cạnh trời trang bị nhất, nó bặt tăm trong đáy hồ. Chàng phun tiếp phương diện trời máy hai, rồi thiết bị ba, thiết bị tư, lắp thêm năm.

Mặt trời thứ sáu nhận thấy những gì sẽ xảy ra, nó hoảng loạn đến nỗi mất tích sau quả đồi. Mười vị trưởng lão rất bằng lòng vì cả sáu mặt trời đều đã biết thành tống khứ đi.

Ngày hôm sau, lúc mọi fan thức dậy sau giấc ngủ lâu năm thì không thấy ngày new nữa, bởi vì mặt trời sản phẩm công nghệ sáu không chịu ra khỏi chỗ nấp để chiếu sáng trở lại. Toàn bộ đều ngập trong bóng tối. Mười vị trưởng lão lại họp với nhau trong láng tối, trao đổi xem có thể làm gì. Họ ra quyết định tìm một tín đồ nào đó gọi mặt trời thiết bị sáu ra để có ngày mới.

Đầu tiên họ mang về một nhỏ cọp, nó gầm rống làm cho mặt trời đồ vật sáu ra ngoài, tuy vậy mặt trời trang bị sáu chỉ thêm thấp thỏm vì giờ gầm của nó và nói:

– Ta sẽ không ra đâu.

Sau kia họ mang về một con bò, cho rằng với giờ đồng hồ rống êm ái của bò chắc vẫn dụ được khía cạnh trời thiết bị sáu ra. Nhưng lại mặt trời vẫn còn giận lắm, nó giận dỗi nói:

– Ta sẽ không ra đâu, ráng đó!

Cuối cùng, họ đem về một nhỏ gà trống to lớn khỏe mang lại gáy thì khía cạnh trời thiết bị sáu lắng nghe cùng nói:

– Âm thanh này bắt đầu hay có tác dụng sao.

Nó lén xem qua chân trời nhằm xem dòng gì tạo nên âm thanh đó. Khi nó quan sát xuống thì mọi bạn hô vang rất nhiều tiếng reo mừng, xin chào đón. Khía cạnh trời thiết bị sáu thấy vui quá, nó cách hẳn ra ngoài và rồi tạo một cái mào màu đỏ, bé dại nhỏ bên trên đầu chú kê trống khổng lồ khỏe.

Từ kia trở bước vào mỗi buổi sáng, chú gà trống hầu như mang dòng mào đỏ của bản thân mình đi gáy gọi mặt trời thức dậy.

Con chó bao gồm nghĩa

Câu chuyện này xẩy ra dưới triều đình bên Thanh, tại một huyện lị mang tên là Trung Mâu. Ngày hôm đó, quan huyện đã thăng đường làm việc, đột nhiên một con chó từ bên ngoài xông thẳng vào ở phục dưới khu đất và đựng tiếng sủa váng lên, như đang ý muốn tố giác một điều oan khuất nào đó.

Con chó chui hắn xuống gầm của cái bàn của quan lại huyện, mặc mang lại mọi người đâm chọc, lùa gạt thế nào cũng không chịu đựng ra, chỉ cất báo cáo tru tréo nghe như tiếng khóc thảm thiết.

Quan huyện cảm giác trong sự việc này còn có cái gì hơi kì lạ liền ngăn bầy công sai lại với cúi xuống gầm bàn nói với nhỏ chó, cứ như thể nó đọc tiếng người vậy :

– ngươi có câu hỏi gì oan ức đề nghị không? gồm phải mày mang lại đây kêu khiếu nại không? Vậy thì mi hãy ra trên đây để tao xem mày khiếu nại về bài toán gì nào.

Xem thêm: Tiêu chuẩn người mẫu nam tính trong giới mẫu, tiêu chuẩn số đo 3 vòng của người mẫu nam

Kể cũng lạ, nghe câu đó, nhỏ chó tự trong gầm của cái bàn chui ra, vẫn nằm phục bên trên sàn công ty và thường xuyên sủa.

Quan huyện nhíu song lông mi lẩm bẩm:

– việc này biết làm thế nào đây? ngươi lại do dự nói !

Con chó hình như nghe được tiếng người, liền vùng dậy cắn vào mẫu áo nhiều năm của quan thị trấn và mang ra ngoài. Quan thị trấn liền nói với nó :

– Được rồi! Được rồi! Tao đang phái công sai thuộc đi với mày.

(Ảnh minh họa)

Con chó chớp nhoáng nhả chiếc cỗ ván huyện ra, quay đầu đi thẳng ra ngoài. Ra mang lại cửa huyện, này lại quay đầu vào sủa ăng ắng, hình như muốn thúc giục công sai tránh việc chậm trễ. Những công sai không hề cách nào, đành vâng lệnh quan huyện đi theo nhỏ chó, nhưng trong tim họ nửa tin nửa ngờ.

Ra khỏi thị trấn đường, con chó đi mang đến tận bên bờ một bé sông, nhìn vào trong đám vệ sinh sậy rồi sủa váng lên. Đám công không đúng vạch những vết bụi lau ra thì thấy một xác chết. Bọn họ trở về bẩm báo với quan liêu huyện.

Mọi fan đều tấm tắc khen là con chó quá thông minh, đã làm cho một việc kỳlạ, biết đến công mặt đường để báo một vụ án giết thịt người! hiện giờ chỉ còn có việc truy tìm hung thủ là ai. Đang lúc phần nhiều người bàn thảo thì con chó lại từ ngoài chạy vào, nằm phục xuống sàn sủa gâu gâu. Dịp này, quan thị trấn chẳng còn chần chừ nữa ngay tức thì bảo ngay:

– nếu ngươi hiểu rằng hung thủ, ta vẫn cử công không đúng đi cùng rất ngươi!

Con chó nghe vậy liền xoay đầu chạy ra ngoài, quan huyện còn chưa kịp dặn dò gì thì mấy công sai đi theo nó thời gian nãy đã cần vội đuổi chạy theo nó ngay, cả thị trấn đường gần như ngạc nhiên.

Đi được khoảng tầm hơn hai mươi lăm dặm đường, chỉ thấy trước mặt có một ngôi nhà. Con chó tức thì xông vào nhà, ngoạm ngay vào một gã đàn ông và giữ lại chặt. Các công không nên thấy vậy liền áp điệu gã trai nọ về nha môn. Quan huyện nhanh chóng thăng mặt đường xét hỏi. Gã trai trẻ nọ chẳng cần là một số loại ngoan cố, vừa hỏi hai ba câu đã khai hết sự thật.

Con chó này nguyên là con chó anh ta mua trên tuyến đường về sẵn sàng giết thịt. Cũng chính vì con chó không chịu đi cho nên anh ta trói nó lại, buộc chặt mồm nó, rồi treo lên đầu gậy quẩy ngược về nhà. Trê tuyến phố đi, anh ta gặp một bạn khách buôn cưỡi lừa sẽ đứng nghỉ mặt vệ đường, anh ta bèn nghỉ chân lại nhằm nghỉ và lân la chuyện trò với nhà buôn.

Con chó nhìn fan khách buôn, chứa tiếng rên ư ử, tín đồ khách buôn thây thương hại bèn hỏi rõ chuyện và kéo ra một lạng ta bạc mua lại con chó. Bạn khách buôn mở trói đến nó, cho nó ăn uống mấy miếng thịt và vài mẫu bánh bao rồi xua tay bảo nó hãy đi đi, còn mình tiếp tục cưỡi lừa đi tiếp.

Gã trai trẻ nhìn thấy hành lí của phòng buôn nặng nề trịch bèn nảy lòng tham, len lén dính theo sau ông ta khôn cùng xa, đến đoạn đường nọ tức tốc xông cho tới vung gậy đập tới tấp cho tới lúc thương nhân gục chết. Ngờ đâu con chó đi theo phía sau, quan sát thây cảnh tượng đó, liền xô tới gặm anh ta. Anh ta rét mắt tức khắc vung gậy đập, bé chó không làm những gì được yêu cầu chạy ra xa.

Gã trai lôi xác bạn khách buôn đến bờ sông, lấp cát lên rồi dắt con lừa mang cả hành trang của nhà buôn về nhà mình. Ngày hôm sau, gã dắt lừa lên phố bán, dẫu vậy gã nào hiểu rằng mọi việc làm của gã hầu hết bị nhỏ chó lặng lẽ âm thầm theo dõi và bởi vì thế mà nó biết được nhà ở của gã.

Quan huyện sai bảo cho công sai đến xét bên gã để tìm tang vật, trái nhiên tìm thấy 500 lạng ta bạc. Vào hành trang ở trong phòng buôn nọ còn có một cuốn sổ ghi chép, từ này đã tìm được địa chỉ cửa hàng và tên bọn họ của tín đồ bị hại.

Gia đình fan bị hại nhận thấy tin tức, rất là cảm động. Họ đưa linh cữu của tín đồ khách buôn về quê mai táng và nuôi bé chó bao gồm nghĩa cho đến khi nó già và chết. Sau thời điểm chôn đựng nó xong, chúng ta xây phần chiêu tập cho nó và dựng bia lưu lại câu chuyện này.

Tính nợ

Ngày xưa tất cả một anh dân cày nghèo cài đặt chịu một bé gà luộc của một tiệm hàng.

Ít thọ sau, anh cho quán sản phẩm trả nợ. Lão chỉ cửa hàng lấy bàn tính ra, loay hoay tính mãi. Sau cuối lão chủ quán nói:

– Anh bắt buộc trả tôi bố trăm… phải, đúng cha trăm đồng.

Anh công ty nghèo ngạc nhiên một nhỏ gà của lão lãi bởi một trăm nhỏ gà sinh sống chợ. Anh không thể tinh được hỏi lại lão chỉ quán. Lão ta nói:

– Lại chưa tới ngần ấy ư? Anh cứ tính mà lại xem, giả dụ anh không nạp năng lượng con con kê ấy của tôi, nó vẫn đẻ được bao nhiêu trứng? đông đảo trứng ấy ấp nở được từng nào con? Gà bé ấy béo lên, lại đẻ được từng nào trứng!…

Lão chủ quán nói một thôi một hồi với bắt anh nông dân phải trả đầy đủ số chi phí ấy. Tất yếu anh dân cày không chịu trả một bí quyết vô lí như thế. Lão chủ quán tức thì ra tòa kiện.

Quan tòa xử đến lão nhà quán được kiện do lão ta đút lót cho quan một số tiền. Anh đơn vị nghèo ra về, lòng bi thảm rười rượi.

Đi được một quãng, anh bên nghèo chạm chán A-phan-ti, A-phan-ti là tín đồ hào hiệp hay tương hỗ kẻ nghèo, người nào cũng biết tiếng. Anh công ty nghèo liền rước chuyện bản thân kể mang đến A-phan-ti, ý muốn A-phan-ti góp đỡ.

Nghĩ một lát, A-phan-ti nói:

– Anh hãy trở lại tòa án nói mang đến quan tòa biết xử như vậy là bất công. Anh cứ đòi sau này tòa yêu cầu đem câu hỏi này xử trước công chúng. Tôi sẽ đến cãi giúp anh.

Anh nông dân quay lại tòa án. Quan tiền tòa đành phải hài lòng xử lại, tuy nhiên với điều kiện: nếu như anh vẫn đại bại thì vẫn phạt vội đôi.

Hôm sau, dân chúng kéo mang lại dự phiên tòa rất đông. Quan tòa hỏi lão nhà quán. Lão ta vùng dậy nói hết lí lẽ dài chiếc của mình. Quan tòa hỏi cho anh nông dân. Anh đứng yên không nói, viện lẽ còn đợi bạn cãi hộ.

Một lúc sau, A-phan-ti mới đến.

(Ảnh minh họa)

Quan tòa hỏi:

– lý do anh mang đến chậm? chắc rằng anh cho phiên tòa xét xử là không đề nghị sao?

A-phan-ti nói:

– tất yếu là cũng cần. Tuy vậy xin quan hãy xét cho, mai tôi đã bắt buộc gieo mạ, cố gắng mà lúc này tôi vẫn không rang hết thóc giống. Đó bắt đầu thật là việc cần. Tôi phải rang nốt tía đấu thóc, yêu cầu mới đến chậm trễ đấy ạ!

Nghe thấy thế, quan lại tòa mừng lắm, gấp quát to:

– Anh điên đấy ạ? Thóc ra chủ yếu còn mọc sao được? ráng mà cũng đòi ra tòa biện hộ hộ ư?

Nói đoạn, quan tòa lập tức gạt A-phan-ti đi, quán triệt cãi giúp anh nông dân. Dân chúng hồi hộp lo đến A-phan-ti. Nhưng A-phan-ti vẫn thong dong nói:

– Ông nói đúng! hạt giống sẽ rang chín thì cần thiết đem gieo mạ được. Còn con gà luộc mà anh bạn tôi đã ăn uống cũng bắt buộc nào đẻ trứng được nữa. Gồm phải thế, thưa quan lại tòa cùng lão công ty quán?

Dân chúng vui mắt reo lên:

– Đúng rồi! con gà đã luộc thì chẳng thể nào đẻ trứng được nữa!

Quan tòa với lão nhà quán trố mắt nhìn nhau. Cuối cùng, quan tòa phải đặt anh nông dân trả chi phí gà mang lại lão công ty quán theo giá bán ở chợ.

Bài học hay từ những câu chuyện cổ tích

Một số câu chuyện cổ tích có bạn gốc từ trung quốc với nội dung đối kháng giản, phong phú, giúp nhỏ xíu khám phá thêm nhân loại cổ tích đầy màu sắc.

Mỗi mẩu chuyện đều với đến ý nghĩa riêng như lýgiải về mẫu mào đỏ của gà trống,sử dụng hình hình ảnh một chú chó thông minh, có thể bước đi tố cáo kẻ giết mổ người, trả ơn bạn khách buôn vẫn cư xử nhân hậu với nó. Hayngụ ý phê phán đầy đủ người phong phú nhưngtham lam chuyên đi ức hiếp, tách bóc lột tín đồ lao động nghèo khổ.