Xuân Quỳnh - giữ Quang Vũ ở mặt nhau cho đến giây phút cuối cùng và cùng tạm biệt vắt gian vào một trong những ngày ngày thu cách đây 34 năm. Nhưng mà tình yêu thương của họ, thơ ca của họ thì vẫn còn.

Bạn đang xem: Lưu quang vũ xuân quỳnh


*

Nhà thơ Xuân Quỳnh. Ảnh: TL.

Nói về cuộc đời và sự nghiệp văn vẻ của Xuân Quỳnh, cần thiết không nói tới người một nửa bạn đời của bà là đơn vị thơ - công ty viết kịch lưu lại Quang Vũ, tín đồ đã cùng sát cánh với Xuân Quỳnh trường đoản cú 1973 cho đến ngày cả hai tín đồ từ giã cuộc đời. Xuân Quỳnh và Lưu quang quẻ Vũ là hai gương mặt thơ vượt trội của nửa thời điểm cuối thế kỷ 20, bọn họ vừa tiếp thêm sức khỏe cho nhau, là vấn đề tựa tinh thần của nhau, vừa là nguồn cảm giác để cùng cho ra đời những thành phầm nghệ thuật.

Trước khi tới với nhau vào năm 1973, Xuân Quỳnh với Lưu quang Vũ phần lớn đã trải qua một cuộc hôn nhân đổ vỡ. Xuân Quỳnh hơn giữ Quang Vũ 6 tuổi, đó cũng là một trong những trở ngại mà họ phải thừa qua để bước vào xây dựng một niềm hạnh phúc mới, một gia đình mới. Nhì vợ chồng Xuân Quỳnh - lưu lại Quang Vũ đang sống với nhau cho tới những ngày ở đầu cuối trong 1 căn phòng chật hẹp, chỉ vỏn vẹn 6 mét vuông ở phố Huế (Hà Nội). Thế nhưng cũng bao gồm từ đây, biết bao cửa nhà xuất nhan sắc của hai đơn vị thơ đang ra đời, được nhiều fan hâm mộ yêu mến với nằm trọn trong trái tim họ suốt mấy chục năm qua.

Có thể nói, cả Xuân Quỳnh - lưu giữ Quang Vũ đang viết không hề ít bài thơ như để dành cho nhau. Qua mỗi tác phẩm bạn đọc khám phá tình yêu của họ, trái đất tâm hồn của họ cũng tương tự phong biện pháp nghệ thuật riêng lẻ của từng tác giả. Trong những bài thơ thứ nhất mà Xuân Quỳnh viết tặng Lưu quang quẻ Vũ. Đó là bài xích thơ Trời trở rét mướt năm 1983:

Sao không mua khuy áo lại anh

Trời rét mướt đấy, hôm nay trời trở rét

Gió nhiều quá chống trở cần chật hẹp

Bụi mù đi ngoài đường phố ít fan qua

***

Em từ đơn vị ra tới ngã tư

Gặp đèn đỏ trước hàng đinh trang bị nhất

Chờ sang con đường đèn xanh vừa bật

Em lại quay về, thành phố mùa đông

***

Em trải qua hiệu sách ngoại văn

Cô bán sách ngồi sau quầy yên lẽ

Trong tủ kính sách nằm yên ổn tĩnh thế

Nào ai xuất xắc bão táp sinh hoạt từng trang

***

Đến giỏi là phương diện nước hồ Gươm

Vừa xanh đấy như lòng tín đồ dễ hiểu

Trời trở gió, hồ nước trở yêu cầu mềm yếu

Nên đổi thay rồi một dung nhan ưu tư

***

Chỉ vui là hầu hết gánh mặt hàng hoa

Rét lạnh mặc vậy nào hoa cũng nở

Hoa mỉm cười cợt giễu bạn qua phố

Đang che trong áo ấm niềm lo

***

Em thấy tôi cũng thật vẩn vơ

Lại đi yêu quý cây bàng trước cửa

Cây dù nhỏ, gió cho dù gió dữ

Hết mùa này cây lại lên xanh

***

Sao không thiết lập khuy áo lại anh

Trời giá đấy, hôm nay trời trở rét...

Vợ ông chồng nhà thơ Xuân Quỳnh - lưu Quang Vũ. Ảnh: TL.

Đây là trong số những bài thơ nổi bật cho phong thái và giọng điệu Xuân Quỳnh, chất người vợ tính vào thơ Xuân Quỳnh. Đó là hóa học giọng dịu dàng nồng nàn, dìu dịu thủ thỉ, khẩn thiết tình cảm. Là người thiếu vắng cảm xúc mẹ cha từ nhỏ, cần Xuân Quỳnh luôn khao khát sự ấm áp của tình cảm gia đình, luôn bày tỏ cảm xúc trìu quí với những người mà chị yêu thương thương.

Đọc thơ Xuân Quỳnh, luôn luôn cảm thấy một dòng cảm hứng mãnh liệt, chân thành, cái nồng nàn trong thơ Xuân Quỳnh rất nhanh lẹ lan lan và khiến người hiểu mủi lòng, cảm động. Tình cảm của Xuân Quỳnh giành riêng cho Lưu quang đãng Vũ vừa như một người vợ, vừa như một bạn chị, một fan em. Lúc nào thì cũng khao khát ngay gần nhau, được ở mặt nhau. Họ sẽ cùng đọc một bài bác thơ trong yếu tố hoàn cảnh khi Xuân Quỳnh là fan phải đi xa, một chuyến công tác tại 1 tỉnh miền Bắc, chắc rằng cũng không phải chuyến đi dài ngày, tuy nhiên nỗi nhớ ông xã con, nỗi nhớ gia đình ngay chớp nhoáng ùa về. Đó là bài xích thơ Chỉ bao gồm sóng và em năm 1983:

Đã xa rồi căn phòng nhỏ dại của em

Nơi che chở những người mếm mộ nhất

Con mặt đường nắng, dòng sông trước mặt

Chuyến phả đông. Nỗi nhớ cứ con quay về

***

Đêm tháng năm hoa phượng nở bên hè

Trang giấy trắng bộn bề bao ký kết ức

Ngọn đèn khuya một mình anh thức

Nghe tin đài báo nóng lại mến con

***

Anh yêu ơi, hãy tha lỗi mang đến em

Nếu đôi lúc giận hờn anh vô cớ

Những bực dọc trong ngày vất vả

Làm anh bi thiết mà em tất cả vui đâu

***

Chỉ riêng rẽ điều được sống thuộc nhau

Niềm phấn kích với em là béo nhất

Trái tim bé dại nằm vào lồng ngực

Giây phút làm sao tim đập chẳng vì chưng anh

***

Một trời xanh, một biển lớn tận cùng xanh

Và gió thổi và mây cất cánh về núi

Lời yêu đương nhớ ngàn lần em ý muốn nói

Nhưng hiện nay chỉ tất cả sóng với em...

Và giống như để đáp lại cảm xúc của người các bạn đời, người yêu thương mình tha thiết. Nhiều bài xích thơ của lưu lại Quang Vũ đã thành lập Và anh tồn tại là trong những thi phẩm như vậy.

Lưu quang quẻ Vũ giữ hộ Xuân Quỳnh trong những ngày Xuân Quỳnh đi công tác làm việc xa:

"Quỳnh thương yêu,

Em cố đi về sử dụng máy bay mang đến khỏe, không mua gì rồi cũng được. Về cùng với anh với con, về với đơn vị ta đi thôi. Về với phố Huế chật hẹp, với đơn vị trẻ chỗ ta đón Mí, với quán cà phê Nguyễn Công Trứ, chỗ ta uống cà phê 2 hào buổi sáng sớm với mọi gã gia sư còm, những người công nhân lam bầy và mọi tay thợ làm đạo cố sân khấu, về cùng với những nhỏ đường chúng ta vẫn đi, đều công việc, với cái tp nghèo, nơi fan ta sống vô cùng khổ nhưng mà vẫn luôn tìm cách để sống mang lại thanh thản vào nỗi khổ ấy, sống thanh thản và yên tĩnh.

Mùa đông này, về với anh, đi mặt anh, nằm cạnh anh trong hộ gia đình đầy tranh của chúng ta. Cùng với Mí tuyệt vời và hoàn hảo nhất của chúng ta. Và họ sẽ viết chứ, sợ gì em nhỉ?

Nếu chúng ta là kẻ không tài giỏi chí lắm, ko viết được điều gì to tát, thì cũng biến thành viết được đầy đủ trang sách về trong năm tháng ta sống, về đông đảo cay đắng và đông đảo niềm yêu thương thương đơn giản của con người. Hôn em cực kỳ lâu".

Và một trích đoạn bức thư Xuân Quỳnh gửi lưu Quang Vũ:

"Anh thương nhớ của riêng rẽ em,

Suốt tự hôm đi, không lúc như thế nào mở mắt ra được. Muốn viết đến anh ngay, viết nhiều, cơ mà bận quá và mệt mỏi quá. Hôm em đi, trời mưa chỉ kịp chú ý anh xuống xe đạp điện và khoác cái mảnh ni lông trắng.

Cả đời em, em chỉ muốn cố gắng sao cho anh đỡ nhọc nhằn. Lắm cơ hội em thấy em không xứng đáng với anh không phải về tình yêu mà về trí tuệ. Em cảm giác em già rồi, già về thể chất đã đành tuy thế lại còn già về sự yên phận của người đàn bà, về gần như sự bé dại nhen tầm thường của đời sống. Em chú ý mặt em vào gương, em thấy em không xứng đáng với anh.

Tất cả vào anh là cái nào đấy đang vươn lên, đã nổi dậy. Toàn bộ trong anh là sự bắt đầu mà con phố của anh thì còn xa xôi tắp. Con người anh như cây đàn, vừa đón nhận những luồng gió của cuộc sống vừa trả lại cho cuộc sống thường ngày biết từng nào âm thanh".

Từ hầu hết trích đoạn vào bức thư của Xuân Quỳnh có thể thấy trong thâm tâm hồn cô bé sĩ ở trong thời hạn tháng sau đây này, có cả hầu như mặc cảm, dự cảm, lo âu. Chổ chính giữa trạng đó cũng thấy trong bài xích thơ ko đề của Xuân Quỳnh: mắt anh nâu một vùng khu đất phù sa/ Vùng đất của chỗ nào trong đầu óc / Em chỉ chiếm đoạt rồi em hồi hộp / Giữa khôn xiết hoang vắng ngắt giữa cô đơn / Mấy năm rồi thơ em bi thiết hơn / Áo em rộng lòng em rã nát…

Lưu quang quẻ Vũ vẫn yêu thương trân trọng Xuân Quỳnh cho đến những ngày tháng sau cuối hai tín đồ bên nhau. Giữa những bài thơ sau cuối của giữ Quang Vũ, được viết 5/1988, tức là chỉ 3 tháng trước lúc qua đời. Bài bác thơ ấy tất cả tên: Thư viết mang đến Quỳnh trên sản phẩm công nghệ bay:

Có bắt buộc vì mười lăm năm yêu anh

Trái tim em đang mệt?

Cô gái bướng bỉnh

Cô gái hay mỉm cười ngày xưa

Mẹ của các con anh

Một mon nay ở viện.

***

Chiếc nệm trắng, vách tường cũng trắng

Một bản thân em với giấc ngủ chập chờn

Thương trái tim các vất vả lo buồn

Trái tim lỡ yêu fan trai phiêu bạt

Luôn mắc nợ rất nhiều chuyến đi, số đông giấc mơ điên rồ, phần nhiều ngọn lửa không tồn tại thật
Vẫn là gã trai nông nổi của em

Người ck đoảng của em15 ngày hè chói lọi, 15 mùa đông dài

***

Người yêu thương ơi

Có nhịp tim nào bi ai khổ bởi anh?

Thôi đừng bi hùng nữa, đừng lo phiền

Rồi em đã khỏe lên

Em bắt buộc khoẻ lên

Bởi ta còn không ít dặm đường đề xuất đi

Nhiều vấn đề phải làm cho nhiều biển cả xa cần tới

Mùa hè náo cồn dưới kia

Tiếng ve trong sân vườn nắng

Và sau đê sông Hồng nước lớn

Đỏ phập phồng như 1 trái tim đau

Từ địa điểm xa anh vội về cùng với em

Chiếc máy cất cánh bay dọc sông Hồng

Hà Nội sau các đám mây

Anh dõi tìm: đâu, giữa chấm xanh nào

Có căn phòng khám đa khoa nơi em ở?

***

Trái tim anh trong ngực em rồi đó

Hãy giữ gìn mang lại anh

Đêm hãy mơ đa số giấc mơ lành

Ngày yên ổn tĩnh như anh luôn ở cạnh

Ta chỉ mới bắt đầu những ngày đẹp nhất nhất

Vở kịch lớn, bài xích thơ giỏi nhất

Dành mang đến em, chưa kịp viết khuyến mãi em

Tấm màn nhung đỏ thắm

Mới bước đầu kéo lên

Những ngọn nến lung linh quanh giá nhạc

Bao nỗi khổ niềm yêu thành tiếng hát

Trái tim hãy vì chưng anh cơ mà khoẻ mạnh

Trái tim của mùa hè, tổ nóng chở đậy anh...

Đây là bài thơ cuối cùng của lưu lại Quang Vũ.

Tình yêu của họ đã được truyền tài trong bài bác thơ Thuyền với biển nhưng mà nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu vẫn phổ thơ Xuân Quỳnh từ trong những năm 80 của cố kỉnh kỷ trước. Bài bác thơ được âm nhạc chắp cánh, là một phiên bản tụng ca muôn thuở về vẻ đẹp với sự thủy tầm thường son fe của lứa đôi.

Cảm nhận của nhà thơ Bình Nguyên Trang về những bài thơ tình mà Xuân Quỳnh đã giành riêng cho Lưu quang Vũ cùng hầu như ký ức trong phòng báo lưu lại Quang Định - Tổng biên tập báo Nông xóm Ngày nay/Điện tử Dân Việt với đông đảo kỷ niệm về bạn anh trai giữ Quang Vũ và tín đồ chị dâu - công ty thơ Xuân Quỳnh cũng trở nên được share trong chương trình.

Dân Việt trên
Nhà viết kịch lưu Quang Vũ (đứng mặt trái), NSND Doãn Châu (ngồi bên trái) chụp hình ảnh cùng những văn nghệ sĩ tại sài thành năm 1988. Ảnh: TL

Chia sẻ với Dân Việt vào niềm xúc hễ trước thềm sự kiện đêm thơ - nhạc - kịch Hoa cúc xanh ra mắt vào 20h ngày 5 cùng 6/10 tận nhà hát Lớn tp hà nội nhân dịp đáng nhớ sinh nhật lần sản phẩm công nghệ 80 của phòng thơ Xuân Quỳnh, NSND Doãn Châu mang đến biết: "Với mái ấm gia đình Lưu quang đãng Vũ - Xuân Quỳnh, cửa hàng chúng tôi có biết bao kỷ niệm, kể cả những kỷ niệm hà khắc nhất, gian khổ nhất. Trước tiên, phải nói về những đáng nhớ trong nghề cùng nhau. Lưu lại Quang Vũ cùng tôi tìm đến nhau như một lẽ tất yếu của cuộc sống mà ở đó sân khấu là 1 nghệ thuật tổng hợp yêu cầu nhiều yếu ớt tố kết hợp lại để triển khai nên tác phẩm.

Tác trả Lưu quang đãng Vũ thiết yếu nào đứng riêng, thiết yếu nào tạo sự vở diễn mà không tồn tại sự phối kết hợp của đạo diễn, họa sĩ, nhạc sĩ, diễn viên. Cũng chính vì vậy mới gồm cụm trường đoản cú "bộ sậu" hoặc "ê-kíp" có tác dụng vở. Là một họa sĩ sảnh khấu cũng khá được lọt vào mắt xanh của nhiều đạo diễn thương hiệu tuổi trong số vở diễn của lưu giữ Quang Vũ, tôi luôn luôn luôn được mời có tác dụng cùng. Ngoài không ít vở diễn của tác giả khác nhưng tôi được cộng tác, tôi niềm hạnh phúc được thuộc Lưu quang đãng Vũ trên dưới 30 tác phẩm.

Thật vui khi trong thời gian đó, trên khắp những pano quảng cáo của các nhà hát, các đoàn kịch trong toàn quốc đều có tên tôi cạnh bên Lưu quang Vũ. Cơ hội thì cùng với đạo diễn Nguyễn Đình Nghi, Phạm Thị Thành, khi đi cùng với Lê Hùng, Dương Viết Bát, Ngọc Thủy...

Xem thêm: Bánh mật ong hàn quốc 400g, cách làm bánh mật ong hàn quốc (yangwa)

Chúng tôi "chiến đấu" cùng nhau trên từng cây số, trường đoản cú Bắc vào Nam, từ Đông thanh lịch Tây, từ miền xuôi cho tới miền ngược... Cùng nói chung, ở đâu cũng nhận được những hiệu quả rất mỹ mãn. Rồi công ty chúng tôi cũng tưởng rằng, cuộc sống cứ gắng mà tăng trưởng và hai gia đình cửa hàng chúng tôi sẽ mãi mãi mặt nhau.

Vào trong thời gian đó, tôi và Lưu quang đãng Vũ siêu bận. Ngoài các vở làm cho với nhau, cả tôi cùng Lưu quang Vũ còn siêu nhiều các bước với các đối tác doanh nghiệp khác. Lưu giữ Quang Vũ thì "chạy sô" không ít đoàn chèo, cải lương... Còn tôi, sau thời điểm cùng đạo diễn Nguyễn Đình Nghi với Lưu quang quẻ Vũ chấm dứt vở Hồn Trương cha da sản phẩm thịt với một vài vở không giống nữa thì bắt buộc đi Tiệp Khắc để tham dự Triển lãm thẩm mỹ Quốc tế. Sau đó, tôi lại cùng đạo diễn Doãn Hoàng Giang xúc tiến vở kịch bệnh dịch trắng của người sáng tác Karel Čapek cho Nhà hát Kịch việt nam để tiến hành hợp tác văn hóa với nước bạn...

Công việc bộn bề nên rất nhiều lúc tôi và Lưu quang đãng Vũ gặp nhau không nhiều hoi. Thời gian để ngồi cà phê, tán gẫu gần như rất ít so với trước kia... Cầm cố rồi tự nhiên tôi phát hiện ra trên báo thanh niên có một câu chuyện rất hay nói về nỗi oan trái xuyên suốt 2000 ngày của một fan lương thiện.

Tôi báo ngay đến Lưu quang đãng Vũ với đồng thời đi kiếm đủ ngay lập tức mấy số báo tất cả đăng chuyện đó nhằm Vũ đọc và tham khảo. Lưu Quang Vũ phù hợp lắm với sau bao gồm hai tía tuần lễ thì kịch bản 2000 ngày oan trái ra đời...

Tôi là tín đồ được hiểu kịch bản trên đầu tiên. Tôi thích cùng phục giữ Quang Vũ quá bởi từ ý định ban sơ tới kịch phiên bản đã được Vũ nâng lên tới mức độ đáng không thể tinh được với tính bốn tưởng cao cùng đầy sự cuốn hút trong từng sự kiện, từng tình huống, từng tính bí quyết nhân vật. Rứa là tôi điện ngay mang đến đạo diễn Ngọc Thủy, dịp đó đang phụ trách nghệ thuật và thẩm mỹ của Đoàn kịch nói tp. Hải phòng để đưa tin về kịch phiên bản mới.

Ngay hôm sau, anh Lân, Đoàn trưởng Đoàn kịch nói hải phòng cùng đạo diễn Ngọc Thủy lên ngay nhà Lưu quang Vũ nhằm đọc kịch bạn dạng 2000 ngày oan trái. Đọc xong, cả hai anh mừng cực kỳ và anh lấn "ký tắt" ngay cùng Vũ và hẹn ngày chúng tôi xuống để xúc tiến và diễn.


*

Hình hình ảnh gia đình giữ Quang Vũ - Xuân Quỳnh và những con được chụp năm 1986. Ảnh: TL

Lúc này, Xuân Quỳnh vừa ở cơ sở y tế Việt Xô trở trong tương lai những ngày điều trị dịch tim. Sau những ngày thao tác căng thẳng, cả tôi với Lưu quang đãng Vũ đều cảm thấy cần phải có những tích tắc thư giãn đề nghị rất mong dành được dịp để cùng mọi người trong nhà nghỉ ngơi, xả hơi. Mặt khác, lưu lại Quang Vũ với tôi hầu như thương vợ, những con cùng luôn dành cho họ những tình cảm yêu thương. Đôi khi, vì các bước mà cửa hàng chúng tôi trở thành rất nhiều ông ông xã vô tình và thiếu trách nhiệm, thiếu hụt sự quan tâm cần thiết cho gia đình.

Lưu quang Vũ nói cùng với tôi: "Mình vẫn hứa với cháu Mí không ít lần là cho cháu đi nghỉ mát mà mang lại hôm nay, ngay sát hết hè rồi vẫn chưa thực hiện được. Thất hứa với con em của mình thì thật không giỏi chút nào. Khía cạnh khác, Xuân Quỳnh cũng buộc phải cần biến đổi không khí sau số đông ngày nhập viện nên chắc rằng chúng mình buộc phải đi đâu nghỉ chăng?

Biết được mong muốn của chúng tôi, các anh chỉ huy Đoàn kịch Hải Phòng báo cáo ngay cùng với Thành uỷ cùng Sở Văn hóa tp hải phòng và chỉ đạo Sở rất sẵn sàng tổ chức cho cửa hàng chúng tôi đi nghỉ tại Đồ sơn kết hợp với đọc để mắt tới kịch bản mới.


Được tin này Xuân Quỳnh, Bích Thu (vợ NSND Doãn Châu - PV) con cháu Mí, cháu Vinh (con NSND Doãn Châu - PV) khôn cùng vui mừng, độc nhất là Xuân Quỳnh. Chị sáng ngời hẳn lên và tất bật thu xếp, sẵn sàng rất kỹ càng cho chuyến đi. Từ nhà bếp dầu, nồi nấu cho tới cà phê, đường chè cho hai chúng tôi rồi thức ăn của bé nhỏ Mí, bé xíu Vinh... Thôi thì lỉnh kỉnh đủ thứ.

Lưu quang đãng Vũ thì mau lẹ đi lo xe pháo của đoàn xe 12, địa điểm Vũ tiếp tục hợp đồng xe mọi khi phải đi công tác xa.

Chúng tôi ý định sẽ đi nghỉ vào trong ngày 16 Âm lịch tức là Tết Rằm mon 7. đầu năm mới Rằm tháng 7 năm đó, tại nhà tôi, nhì gia đình chúng tôi ăn Tết khôn cùng vui.

Trong cảm thấy của mình, tôi thấy bên ngoài thì Xuân Quỳnh vui tuy thế trong sâu thẳm, chị vẫn có một cái nào đấy rất khang khác và đôi lúc ánh mắt nhìn trông như quan sát vào vô định. Ánh đôi mắt đó ẩn chứa một điều gì đó rất khác thường. Chị ăn rất cấp tốc và sau đó ngồi nhìn những con nô nghịch mà hình thư trong tâm địa chị vẫn dâng lên một điều nào đó như luyến tiếc, lo âu. Lưu giữ Quang Vũ cũng cảm thấy điều đó nên Vũ search mọi bí quyết nói chuyện, pha trò để Xuân Quỳnh vui và xua đi phần đông ám ảnh về bệnh tật, về những lo ngại của Xuân Quỳnh.

Rồi chúng tôi bàn về chuyến du ngoạn và phần lớn dự định về sau của hai gia đình, về những mẩu chuyện vui của đời nghệ sĩ. Riêng hai con cháu Mí và Vinh thì vui lắm! quan sát chúng quấn quýt bên nhau khiến shop chúng tôi quên hết gần như mệt nhọc, quên hết hầu hết vướng bận của công việc, của đời thường.

Sáng 17 Âm lịch, 100% chỉ huy Sở với Đoàn kịch thường rất tâm đắc với kịch phiên bản của Vũ và giữa trưa hôm đó có ngay một cuộc đón tiếp rất trọng thể dành cho hai mái ấm gia đình chúng tôi.



NSND Doãn Châu độ tuổi 80. Ảnh: NVCC

Thật không niềm hạnh phúc nào bằng khi tác phẩm của mình được thừa nhận - Vũ mừng vô cùng và chiều hôm đó Vũ nhảy đầm xuống biển, nô giỡn như bé trẻ. Anh cõng Mí, Vinh bên trên vai với vừa chạy vừa đá sóng, vừa hát vô cùng hồn nhiên. Tôi cũng mừng chẳng yếu gì lưu giữ Quang Vũ vì cũng đã góp được một trong những phần của mình vào "chiến tích" của Vũ và Đoàn kịch nói Hải Phòng, địa điểm có tín đồ bạn yêu dấu của tôi là đạo diễn Ngọc Thủy. Quá trình thuận buồm xuôi gió, vừa đáp được tình cảm với Xuân Quỳnh, vừa vừa lòng mong ý muốn của con cháu Mí khiến cho Lưu quang Vũ vui lắm. Đó là quãng thời gian chúng tôi gạt bỏ tất cả để thực sự nghỉ ngơi.

Một buổi chiều vô bốn đùa giỡn bên trên sóng biển, một bữa ăn ngon không hẳn nghĩ đến công việc... Cả hai cửa hàng chúng tôi đều cảm giác thỏa mãn. Đã thọ lắm rồi, shop chúng tôi mới có được những phút nhàn nhã như vậy. Sau dở cơm chiều, shop chúng tôi kéo nhau ra biển.

Trời cuối hè, đầu thu bước đầu se lạnh. Sóng giờ đồng hồ vỗ rì rầm, thủ thỉ... Xuân Quỳnh và bà xã tôi ngồi bên trên kè đá. Hai con cháu Mí với Vinh thì nô nghịch và ngắm thủy triều lên trong đêm. Tôi với Vũ thì lững thững trên bến bãi cát... Không biết có phải là trời xui đất khiến cho không cơ mà vào dòng đêm đó Lưu quang đãng Vũ đã thuộc tôi ôn lại toàn bộ những gì đã xẩy ra trong cuộc sống Vũ, trong cuộc sống tôi.

Lưu quang Vũ nói lại từng đưa ra tiết bé dại diễn ra giữa những ngày xấu số của Vũ trước đó. Thời điểm đó, tôi new biết những ngày đó còn vất vả hơn hồ hết gì tôi biết. Rồi chuyện gia đình lần đầu vỡ vạc bao cay đắng... Cơ mà Lưu quang đãng Vũ đâu chịu chết thật phục số phận, vẫn nỗ lực vượt qua để ngày hôm nay làm đề nghị nghiệp lớn. Nghịch với nhau sẽ lâu tuy nhiên quả thực đến đêm tối đó, tôi mới theo thông tin được biết thêm nhiều điều về Vũ.


Trong lúc shop chúng tôi tâm sự cùng với nhau bởi vậy thì sau này, nghe vợ tôi nói lại, tôi cũng bắt đầu biết, đồng thời đó nhì người bà xã của công ty chúng tôi cũng trung ương sự cùng với nhau. Bọn họ kể lẫn nhau hết về các gian truân, vất vả nhưng họ gặp phải vào cuộc đời, trong tình thương chỉ vày họ gặp gỡ chúng tôi. Phần đông con tín đồ nghệ sĩ tuy gồm chút năng lực nhưng cũng đầy số đông thói hư, tật xấu... Cộng với bao nỗi bất hạnh của cửa hàng chúng tôi mà họ cùng đã nên gánh theo.

Đã những lần báo chí chất vấn tôi và đa số người cũng nói đến vụ tai nạn thảm khốc nên hôm nay, tôi cũng cảm thấy chẳng đề xuất kể lại nữa vì chưng cũng không thích gợi lại đau khổ cho mọi người bằng hầu hết hình hình ảnh mà vào sâu thẳm cảm tình của tôi, tôi ao ước quên đi kỷ niệm chua xót đó. Chỉ biết rằng, sự ra đi bất thần của lưu lại Quang Vũ - Xuân Quỳnh và con cháu Mí đã giữ lại trong tôi một nỗi đau, một vệt sẹo đời mà đến đến bây giờ tôi vẫn quan yếu nào nguôi ngoai được.

Sau khi lưu giữ Quang Vũ - Xuân Quỳnh mất đi có tương đối nhiều dư luận, ngờ vực xung xung quanh vụ tai nạn. Hầu hết dư luận thuộc đủ các loại thành phần. Có fan vì vượt yêu lưu Quang Vũ - Xuân Quỳnh, có tín đồ đa nghi nhưng cũng có thể có những kẻ chỉ mong muốn xuyên tạc và hy vọng dùng cái chết của lưu lại Quang Vũ - Xuân Quỳnh vào những mục tiêu không trong sáng. Tuy nhiên đi mang đến đâu, cho dù ở tp hà nội hay thành phố Hồ Chí Minh, dù ở Paris tốt London, Hoa Kỳ giữa những lần đi biểu diễn, tôi vẫn nói bằng sự trung thực tốt nhất của người các bạn của lưu giữ Quang Vũ rằng: "Đó chỉ là 1 trong những tai nạn ngẫu nhiên".


Nhân cơ hội sinh nhật lần thứ 80 của phòng thơ Xuân Quỳnh, mái ấm gia đình nhà thơ Xuân Quỳnh - lưu Quang Vũ kết phù hợp với Báo Nông làng mạc Ngày nay/Dân Việt cùng ê-kíp "Se đang chứ" tổ chức đêm thơ – nhạc – kịch sở hữu tên "Hoa cúc xanh" diễn ra vào lúc 20h ngày 5 cùng 6/10 tại nhà hát to Hà Nội. Tên gọi "Hoa cúc xanh" được lấy ý tưởng phát minh từ bài xích thơ cùng tên "Hoa cúc xanh" trong phòng thơ Xuân Quỳnh cùng vở kịch khét tiếng "Hoa cúc xanh trên váy lầy" trong phòng viết kịch lưu lại Quang Vũ.

Gia đình Xuân Quỳnh - giữ Quang Vũ cũng phối phù hợp với Công ty Sách Nhã Nam và Nhà xuất bản Kim Đồng cho trình làng 3 cuốn sách: "Xuân Quỳnh – nhật ký chiến trường và mọi bức thư trước đó chưa từng công bố", "Hoa cúc xanh mến nhớ" cùng tập thơ tuyển "Không bao giờ là cuối" (tái bản).