****" hôm nay em trốn học." - anh nhắn tin mang đến nó.“Sao anh biết?" - nó rep lại.“Em đi đâu”?
*
Blog tình thương : CHỒNG YÊU ƠI ! VỢ XIN LỖI....

Bạn đang xem: Chồng ơi vợ xin lỗi

“Megastar. Từ bây giờ ra phim mới. Em đi cùng với mấy đứa lớp mà. Hôm nay trốn bè cánh chứ bao gồm phải mình em đâu ”“Em tốt nhỉ. Tất cả biết đã là thời khắc nước rút rồi không? Còn mấy tháng nữa là thi Đại Học. Hả?”“Em xin lỗi. Hì hì”Mỗi lần làm cái gi sai, nó gần như le lưỡi mà nói câu xin lỗi. Với nó biết những lần như vậy anh mọi tha thứ. Nhưng trong khi là nó sẽ nhầm. Nhầm một cáchtệ hại." nếu muốn tìm 1 người lập lại kịch phiên bản khoảng thời gian này năm kia thì cứ việc." - anh nhắn lại chỉ tất cả vậy, nhưng mà nó biết anh vẫn giận. Nó bất chợt sợ, đột nhiên đau đến buốt tim." Đúng là em đi tìm kiếm nhưng chưa hẳn là tìm tín đồ thay thế. Em chỉ muốn... Chỉ muốn..." - nó viết dang dở mà lại rồi chẳng viết nữa. Nó xóa đi." Em xin lỗi. Chồng ơi ... Em bi ai ngủ lắm rồi. Mai chồng gọi em dậy nhá. Em biết em lỗi rồi ạ. Chồng tha lỗi đến em làm cho phúc. Hí hí … ~ ..."“Em sẽ xin lỗi bao nhiêu lần rồi? Anh ko thừa lỗi đến em xin mãi đâu! thực ra trong đôi mắt em, anh là loại quái gì vậy?”Nó bàng hoàng. Anh giận đến cầm cố sao? Anh nổi gắt với nó sao? Chỉ do một chuyện nhỏ nhắn tẹo teo bé kiến này hay sao? Chưa khi nào anh dám nặng nề lời cùng với nó. Bởi vì nó chỉ là 1 trong đứa trẻ con, chủ yếu nó đang nói cùng với anh điều này trước khi nhận lời yêu thương anh. Anh biết, anh bảo vày yêu nó, anh gật đầu đồng ý hết. Và vì chưng thế, anh sẽ nỗ lực gạt loại tự trọng qua một bên, đè chiếc sĩ diện xuống nghìn nghìn mét đất, làm hầu như việc khiến nó vui, để yêu nó. Ừ thì lớp 12, nó ý thức được tầm quan trọng của việc học. Ai bảo nó đã to gan mồm tuyên bố: “Sau này em sẽ đi làm việc nuôi anh” … tuy nhiên anh cần hiểu, sau những áp lực học hành ấy, nó buộc phải chút thời hạn thư giãn chứ. Anh chẳng trung tâm lí thì thôi, lại còn không biết thương, biết nghĩ cho nó. Nó đang xuống nước xin lỗi, anh còn làm mình có tác dụng mẩy. Viên tự ái chẹn ngang cổ họng, đắng ngắt. Nó điên cuồng miết mọi ngón tay nhỏ xinh bên trên bàn phím điện thoại :“Thế bây giờ làm sao? chơi hay nghỉ ?”“Em vứt ngay kiểu ăn nói hỗn xược ấy đi!”À ừ. Nó lồng lộn :" Được thôi. Bọn chúng mình chia ly đi. Xin lỗi vày em yêu thương anh! "…Trước khi gặp mặt anh. Nó là 1 con nhỏ nhắn ngỗ ngược. Mải chơi, lười học, quậy phá, đành hanh hao … hội tụ đủ đều thói hư tật xấu của một đứa con trẻ “không nằm trong 5 điều chưng Hồ dạy”. Một lần, thừa lúc bà chị gái đang say “Giấc mơ trưa”, nó “hack” luôn con xe không biển mới sắm còn bóng loáng màu tô của bà ý nhằm rồi “như mây xuống phố”. Lớ ngớ nuốm nào lại quệt ngay lập tức vào “thằng phụ thân mặt thộn” là anh, đang trên tuyến đường đi rước tài liệu mang đến công ty. Nó hoảng hồn, nghĩ về bụng kiểu gì rồi cũng ăn một tràng giang đại hải từ “nạn nhân”, vớ vẩn còn phải đền đến “lão” nữa ấy chứ. Đang định mở miệng: “Anh ơi em đi gấp không có tiền, anh đến em xin lỗi…” Thì đã thấy “lão” lù lù trước mặt, nhìn nó bằng ánh nhìn lo lắng :- Anh xin lỗi, có sao ko em?
Nó tròn mắt, nghĩ thầm :- Ô hô … Thời thế hòn đảo điên rồi…Đấy. Cụ là quen. Ít lâu sau thì yêu. Yêu nhau nhiều lắm.Anh – bằng tất cả cân nhắc của một người lớn hơn 6 tuổi, yêu thương nó tha thiết. Nó – vẫn có bằng cử nhân mẫu mã giáo, và tính biện pháp thì cũng chỉ xê dịch hơn các em chủng loại giáo một tẹo. Anh đang nỗ lực làm gia sư mang lại cái thực chất của nó dần dần đến cung cấp I, cung cấp II, cấp cho III với lên được Đại học luôn luôn thì tốt! nhờ vào anh cùng tình yêu của anh, nó đã đổi khác rất nhiều. Siêng năng học hành, biết suy nghĩ chín chắn hơn, vâng lời, lễ phép … gồm lẽ bố mẹ nó cũng phải ghi nhận ơn anh lắm. Cũng vì anh khéo léo, luôn biết bản ban nó dịu nhàng, đúng mực … Vậy mà lần này …Ngày thứ nhất sau khi chia tay.- " Anh! Em mong muốn đi ăn uống kem." - Tin nhắn giữ hộ đi. Nó hoảng hồn vày chợt phân biệt “Đã chia tay rồi mà”. Có lẽ rằng việc mè nheo anh từng ngày đã trở thành cái “thú vui tao nhã” của nó. Rồi nó dặn lòng mình, tự từ cũng trở nên quen thôi …- " từ bây giờ anh bận" - đơ mình thấy lúc anh rep lại. Ngắn gọn, xúc tich, “đi sâu vào lòng người”. Nó cười cợt cay đắng.Ngày đồ vật hai sau khi chia tay.Tự thưởng mang lại mình 1 trong các buổi shopping sẽ đời. Quần áo, giầy dép lấn át nỗi lưu giữ anh một chút. Thời gian về đơn vị lại trong người cồn cào nôn nao…Soi gương. Nó chú ý lại phiên bản thân nó. Lại cười. Nó tự nhủ cùng với đứa con gái đang đứng trong gương:- cười cợt gì nhưng mà cười? Xem dòng mặt kìa, làm như niềm hạnh phúc lắm ý!Ngày trang bị ba sau khoản thời gian chia tay.Đi học tập về, online. Chạm chán thằng em dìm quen bên trên mạng. 2 người mẹ thi nhau nói phét ầm ầm, cười cợt đổ cả ghế. Thằng em dựa vào nó dạy phương pháp để cưa … cô giáo dạy giờ đồng hồ Anh. Nó đon đả chỉ bảo. Thốt nhiên nhớ ra cách đây không lâu cứ vắt vun đến anh với con bé hàng xóm, còn định góp anh “thành đôi thành lứa” với bé ấy nữa chứ. Thật may là anh dường như không đồng ý. Lòng nó thốt nhiên se lại …Ngày đồ vật tư sau thời điểm chia tay.Nó chán thật sự, cũng không biết chán gì. Nó nhiều lúc vẫn thế. Nằm quăng quật, dày vò mẫu điện thoại. Hết ra đi rồi lại đi vào, vực dậy rồi lại ở xuống. Nó ghi nhớ anh, tảo cuồng đầu óc. Có lẽ rằng nó không đúng rồi … Anh mắng nó cũng vày muốn tốt cho nó, đâu phải anh ghét bỏ? Sao lại rất có thể giận dỗi anh cơ chứ. Bất giác nó nghe thấy giờ đồng hồ anh:- gồm chuyện gì không em?- Không!... - nó đơ mình khi nhận ra đã vô thức hotline cho anh. - À có. Em đã buồn. Anh hát cho em nghe nhé.- Nó vẫn luôn muốn vậy. Mong mỏi ngồi nghe anh hát nhằm gột rửa hết nỗi bi đát của nó.- Ừ. Vậy hóng anh ra ban công nhé!Nó to mắt khi thấy anh chả gắt lên với nó 1 chút nào như nó sẽ tưởng tượng.- Dạ! Thôi ạ ... Anh ngủ đi. - Nó tắt máy.Ngày thiết bị năm sau khoản thời gian chia tay.Hôm nay nó ko đi học. Cũng không làm những gì cả. Chỉ ở bẹp bên trên giường. Chả ai biết nước mắt nó có tác dụng ướt cái gối. Nó nhớ anh. Ghi nhớ phát ốm. Nhưng lại lại chẳng dám hotline anh như hôm qua, nó biết anh sẽ đi làm.Ngày trang bị sáu sau khi chia tay.Sớm ngày ra sẽ thấy thằng em nhận nhắn tin hỏi thăm mức độ khỏe, “tại mấy lúc này không thấy chị online”. Nó chả sao cả, bình thường vẫn thế.Tin thứ hai từ thằng em:" Chị ơi, chị bao gồm yêu em không? Hì hì"Nó yên ổn thinh. Sinh sống mũi cay cay. Trước kia hình như cũng có fan hỏi nó câu này. Lục lọi cái mớ hỗn độn tạp phí lù trong óc nó, tất cả những vui bi thương của nó đều vị anh tạo thành nên. Vậy mà này lại đòi chia ly trong khi quá trình của anh bộn bề, vẫn luôn ghi nhớ dành các yêu thương cho nó. Nó thấy bản thân ích kỉ.Ngày lắp thêm bảy sau khi chia tay.- Anh ơi.- Sao nào?- Em đang ở dưới đơn vị anh.- Đợi anh xuống.Anh cấp vã chạy ra mở cổng. Như sợ chờ lâu chút nữa thì nó sẽ mất tích mãi mãi. Nó đứng đó. đôi mắt mũi đỏ tưng bừng. Vừa thấy anh, nó tự dưng òa khóc. Anh hoảng loạn ôm nó vào lòng :- Sao chũm này? Ai doạ em?- Anh ơi …! – Nó than khóc – Em xin lỗi … Em sai rồi … Huuuuhhuuhh…Anh phì cười, xoa đầu nó :- Ừ ừ … biết rồi … Nín đi không mặt hàng xóm bạn ta lại tưởng anh đánh em hiện thời …Nằm gọn trong tâm địa anh, ấm áp. Nó nói chuyện :- ck ơi!- Hả?- Hát cho em nghe điiiiiiiiiiiiii…- bài bác gì nào?- yêu lại tự đầu.- tuy nhiên anh hát ko hay.- Chả sao cả.- Ukm thì hát.Anh hát ko hay, chả xuất xắc tí nào luôn mà nó vẫn cười cợt toe. Nó cắt theo đường ngang lời anh hát.- Anh! Em xin lỗi.- vì chưng gì nào?- vì chưng em yêu thương anh.- Vẫn yêu chứ.- Dạ vẫn.- Thì về bên cạnh anh đi.- Dạ vâng.- không đi lang thang như mèo hoang nữa nhé. Anh đến uống sữa là đề xuất uống hết. Anh hát thì phải bịt lỗ tai vào nhưng mà ngủ nghe chưa...Nó xị mặt :- Ứ …Anh lườm yêu, bắt chước điệu bộ của nó :- Này …! cố bây giờ..chơi tốt nghỉ ?
Nó lè lưỡi tinh nghịch.Lát sau :- Hì hì. Anh này …- Sao nữa?- Anh vẫn yêu thương em chứ ?- Biết rồi còn hỏi …- Không! Anh nói cơ… ^o^Hay thì like và tóm tắt nhé hết !Key : blog tinh yeu chong yeu oi vo xin loi ,Blog tình cảm : CHỒNG YÊU ƠI ! VỢ XIN LỖI....

10 tháng ly thân, chờ ly hôn, em nhớ ông chồng biết chừng nào, chồng ơi hãy bỏ đi thể diện mà chồng đang quấn và họ cùng có tác dụng lại tự đầu...

Xem thêm: Khẩu Lệnh Dùng Trong Các Cách Quay Tại Chỗ Gồm, Động Tác Quay Tại Chỗ Dùng Trong Trường Hợp Nào


Em sẽ hứa với lòng mình chỉ cần anh điện thoại tư vấn hoặc nhắn tin chúc mừng sinh nhật em thôi thì bao gồm nghĩa anh vẫn còn yêu cùng nhớ em, thì em đang gửi lá thư này cho anh – ck của em! Đã bao lần em ý muốn nhấc đồ vật lên, chỉ mong mỏi gọi anh, ông chồng ơi em nhớ cùng yêu chồng, nhưng lại chỉ dừng lại ở trạng thái quan sát và nhức khổ.Anh ạ, chắc xa xưa anh ko được học tập từ “Bao dung”, buộc phải em không ảm đạm đâu, em sẽ mãi mãi bao dung với nhận lỗi, miễn là bọn chúng mình cùng nỗ lực để thiết kế hạnh phúc. Điều đó bao gồm quá nặng nề không anh? Em đã có lần nghĩ anh chững chạc bạn lớn, anh có kiến thức, tất cả học vấn, bọn chúng mình đã biết điều tiết tất cả cuộc sống đời thường và sống hạnh phúc. Em, một cô gái dễ thương, sống thực tâm - kẻ bị qua đời phục bởi thực sự thà và chung tình của anh, kẻ nhưng anh điện thoại tư vấn là chỉ biết thương hại anh. Giờ em bắt đầu hiểu anh to hơn em 4 tuổi nhưng lại anh khủng xác, kiến thức và kỹ năng và suy nghĩ, giải pháp sống của anh không khác gì đứa trẻ đang tuổi lớn. Anh lo nghĩ nhiều, đo lường nhiều, nhưng tất cả chỉ là sáo rỗng với thất bại! Và bí quyết anh đối xử với em, vợ 3 tháng của anh cũng tương tự một người lớn ngồi trong lớp 2.
*

- vợ có không đúng sao anh ko nói, sao anh lại méc nhau phụ huynh?- vợ có buồn sao anh không hiểu là đi mắng chửi và đòi ly dị?- bà xã nhớ nhà, sao anh nói mộng mơ lung tung?- Vợ quán triệt ôm, sao anh nói đi cùng với thằng khác?- vợ thai nghén, sao anh đuổi đi nửa đêm khuya?
Em - kẻ từ vứt công việc, học hành, gia đình bạn bè, để mang đến một nơi chỉ gồm anh, không một người thân, dòng em cần là sự bao bọc, yêu thương và đảm bảo an toàn em. Nhưng loại em dấn được là sự bế tắc, anh ko thể đảm bảo an toàn và góp được em trước một gia đình quá phong kiến.Chỉ vày em do dự làm nông nhưng anh quăng quật em sao? Chỉ do em vâng dạ không đủ cần anh trách em sao? tuyệt chỉ vì chưng em ko biết buôn chuyện với chòm xóm nhưng từ bỏ em?
Em sai, lúc em vẫn quá nhẫn nhịn và chịu đựng đựng vớ cả. Em sai lúc chỉ biết vâng dạ với không cãi lại. Em không đúng khi niềm vui của em với anh ít dần. Em sai lúc không biết phụ giúp bà bầu việc đồng áng. Em sai khi vẫn không share cảm nhận của mình cho anh nữa. Em sai khi bước đầu trầm cảm, ít nói cùng em sai khi không mạnh khỏe hơn. Em sai khi đã làm anh mất phương diện với bằng hữu chỉ vì chưng không mỉm cười và cho anh ôm. Em sai khi chưa chắc chắn nói ngọn ngọt nhằm dỗ dành riêng anh, đo đắn nịnh nọt anh chị và bà bầu anh...
*

Nhưng anh à, em chẳng có tiền nhằm mà tải cho anh một chiếc áo. Em cũng chẳng đầy đủ tiền để mua biếu bà bầu cân trái cây, chẳng đủ để sở hữ cho con cháu hộp bánh, vày em đem anh thì 2 đứa tay trắng, 1 mình anh lương công chức 8 trăm ngàn bao gồm đủ cho những cuộc nhậu hằng ngày của mình? Không đồng đội tâm sự, ko anh em, bị người mẹ anh đáng ghét vì yếu đuối đuối. Lại là khu vực rừng cây, hiu quạnh, xa chợ, xa trường, xa hơn hết cuộc sống thường ngày em từng sống.Em lại sai lúc chỉ có 1 mình về quê ăn tết, khi hai vợ chồng chỉ mới sống với nhau 3 tháng, bởi vì tết kia anh trai anh lấy vợ. Đúng là mình không đủ tiền để về cả hai, hay tại sao khác của anh ý thì thực sự em không biết, nhưng lại em suy nghĩ em tránh việc về quê tết năm đó. Đó là lý do chúng ta vẫn 2 phương trời 10 mon nay. Một lý do ngớ ngẩn nhằm anh nói nên ly hôn em, bởi em vào trễ, vị em mặc kệ chồng ăn uống tết một mình... Là em sai, em xin lỗi!10 tháng nay, em chần chờ anh đang làm gì, anh suy nghĩ gì, em chỉ biết anh đang làm tổn thương một số trong những cô gái, em buồn và thất vọng về anh lắm. Em đã nỗ lực sống tốt. Em giảm đi mái đầu đẹp, em trở thành một bạn vô xúc cảm để lúc nào cũng tỏ ra mình bạo phổi mẽ. Lý do một thời điểm em mất tất cả? Trước kia em đang nghĩ mình tất cả tất cả, vậy mà mái ấm gia đình đâu, chồng đâu, con của em đâu, công việc của em đâu, sức mạnh của em đâu, niềm tin nơi đâu? Em tay trắng bước vào đời, làm lại tất cả, cố gắng vui vẻ, hạnh phúc. Mọi bạn khuyên em thù ghét anh, nhưng không hiểu nhiều sao em lại càng thương với yêu anh. Em nghĩ tất cả những gì xảy ra là vì những yếu tố phía bên ngoài tác hễ chứ anh không như vậy, đề nghị không anh?
*

Sau lúc đọc kết thúc truyện “Vợ anh anh xin lỗi…” em đã cầu giá như anh nói câu đó với em. Tuy thế em nghĩ rồi, anh không làm, em vẫn làm, em vẫn nói: “Chồng ơi, vợ xin lỗi”. 10 mon ly thân, đợi ly hôn, em nhớ ông xã biết chừng nào, ck ơi hãy quăng quật đi sĩ diện mà ông chồng đang bọc và bọn họ cùng làm lại nhé!Em biết, bà bầu sẽ lại mắng anh một trận, mọi tín đồ sẽ lại xỉ vả anh. Em biết gia đình em đang từ khía cạnh em, đứa em gái bé nhỏ sẽ ném bất kể cái gì trên tay đang gắng vào mặt em nếu như nói trở lại với anh! tuy nhiên em gật đầu tất cả vị em chỉ muốn làm theo trái tim bản thân thôi, ông xã ạ. Em yêu thương chồng, bọn chúng mình cùng nỗ lực nhé, mọi người một chút là sẽ tốt thôi. Bà xã nay có công việc ổn định rồi, ông chồng cũng vậy, em đã lỡ làm sẩy bầu rồi, chúng mình lại cùng có thêm những người dân con nhé, em yêu con.10 tháng qua, em cố gắng không nói tên anh, không hận thù anh, ko nhớ anh, nhưng không giấu nổi tâm thức của mình. Vì chưng vậy mà đã hơn chục lần em mơ về anh mà chỉ là phần nhiều cảnh hạnh phúc, ấm áp, em cùng anh mỉm mỉm cười với nhau! Anh à, em hoài nghi vào duyên số đâu, em tin vào tình yêu của mình, nếu bọn chúng mình còn yêu thương nhau thì bọn chúng mình mãi bên nhau. Dù anh là ai, là người thế nào, em cùng anh và bọn họ không đề cập về thừa khứ nhưng mà hãy tìm cách để sống giỏi hơn mang đến tương lai anh nhé!
*

Em và anh hãy yêu ít đi cùng hãy hiểu nhau hơn. Hiểu nhằm thông cảm và chia sẻ! nếu như giờ anh vẫn chưa có người con gái mới, em cùng anh đừng ly hôn nhé, chúng mình có tác dụng lại từ bỏ đầu. Vợ chồng mình nếu bao gồm chuyện gì thì tạm dừng hoạt động bảo nhau chồng nhé!Nếu anh không còn yêu em cùng đã gồm tình yêu mới, em không bi lụy đâu, em đã mãi chúc anh hạnh phúc. Chồng ạ, hôm nay vợ new đủ can đảm bỏ hết lòng kiêu hãnh để nói: vợ yêu ông xã nhiều, bọn chúng mình lại yêu nhau nhé! Được không anh?