Chỉ phải ta yêu thương nhau là tuyển tập tiên tiến nhất đến tự nhóm bút Văn học Trẻ. Một cuốn sách cho mình điểm tựa bình yên giữa những ngày tuổi trẻ chênh vênh.

Bạn đang xem: Chỉ cần ta yêu nhau

“Giữa tp 8 tỉ người, bọn họ luôn cố gắng kiếm tìm cho mình một fan bạn, một fan để yêu, hoặc nhiều hơn thế nữa thế... Và luôn mong sẽ tìm ra, bởi vì tin rằng ai rồi cũng biến thành có một điểm tựa.”

Cuộc sinh sống vốn muôn hình nhiều dạng. Lòng tín đồ cũng vị vậy mà xen kẽ nhiều nhan sắc thái chổ chính giữa trạng đa chiều. Tình yêu có những lí lẽ riêng, khó hoàn toàn có thể lí giải hay sử dụng lí trí nhằm phân tích. Mình yêu fan ta, nhưng người ta ko yêu mình. Sự tuy nhiên song thân hai tua dây tình cảm đẩy cả hai trở về hai hướng khôn cùng xa, nhưng chẳng giải pháp nào xích lại sát nhau được. Do vậy với rất nhiều kẻ sẽ yêu, chỉ lúc cả hai thật sự yêu cầu nhau, phát âm nhau, hy sinh lẫn nhau mới rất có thể gắn kết tạo ra thành một trái tim yêu hoàn chỉnh.

“Hóa ra chẳng gồm ai có một khởi đầu tốt đẹp. Quan trọng đặc biệt là bạn dạng thân lựa chọn cách đồng ý với trả cảnh, xuất xắc tìm bí quyết vượt qua nó. Cuộc đời mênh mông, biển fan thì rộng vô biên còn sự đồ vật cứ lay chuyển không ngừng.”

Trong hành trình dài đằng đẵng của tuổi trưởng thành, con fan ta rất có thể đi qua rất nhiều nơi, gặp mặt gỡ không hề ít người, với giữ trong lòng không hề ít những kỉ niệm về một hồi ức tươi đẹp. Khoảng thời hạn ấy là phần nhiều ngày ta trót phải lòng ai kia trên tuyến đường thân thuộc, trái tim rơi mất một nhịp phách , trọng tâm trạng cứ bồi hồi đi tìm kiếm những xốn xang. Là khoảnh khắc quyết định cho người ấy thêm một cơ hội để sửa sai, cũng đó là cho bản thân một thời cơ để hạnh phúc. Với rồi đầy đủ tháng ngày tuổi trẻ con cuồng sức nóng ấy, bọn họ đã sinh sống thật chân thành, vị tha, hết mình cùng dành trọn cho nhau những gì quý giá nhất.

“Những sóng gió cuộc đời

Xin em đừng gục ngã

Anh sẽ có tác dụng tất cả. Chỉ cần ta yêu thương nhau.”

Có thể cùng nhau dài lâu, không đối chọi thuần chỉ việc một lời hứa. Nhìn vào một tình yêu tất cả kết quả, đề xuất cả những hành vi thiết thực nhằm xây đắp. Chỉ cần cả hai vững tin tưởng cho nhau, đừng thấy nặng nề mà buông, vậy là đang đủ điều kiện để về bình thường một mái ấm.

Xuyên suốt cuốn sách là những câu chuyện gần gũi, giản dị, tiềm ẩn tinh thần lạc quan , ý thức vào cuộc sống. Nó ở siêu gần chúng ta thôi, chỉ cần cả nhì thực sự ráng gắng.

Một ngày hạnh phúc sẽ nở hoa.

Giá sản phẩm trên Tiki đã bao gồm thuế theo quy định hiện hành. ở kề bên đó, tuỳ vào một số loại sản phẩm, hình thức và địa chỉ giao mặt hàng mà hoàn toàn có thể phát sinh thêm chi phí khác như phí vận chuyển, phụ giá tiền hàng cồng kềnh, thuế nhập vào (đối với deals giao từ nước ngoài có quý hiếm trên 1 triệu đồng).....

(baf.edu.vn - tham gia viết bài xích cho tập truyện "Hay là bản thân cứ mặc kệ yêu nhau đi")

Anh không biết, chỉ hiểu được được truyện trò với cô là vấn đề ngày làm sao anh cũng ý muốn đợi.

***

Thế Anh long dong trên phố, sau trận mưa rào, khoảng không gian trong lành hẳn. Trận mưa rửa sạch những vết bụi đường, làm cho tan đi cái nắng nóng bức của tiết chớm hè. Chiều cuối tuần cũng không nhất thiết phải vội, sau đó 1 tuần stress với công việc, giờ đã tới lúc lấy lại chút thoả thích cho trung khu hồn. Cầm cố Anh đi chậm rãi rãi, đường phố vẫn đông đúc bạn và xe pháo qua lại.

Phố lên đèn từ cơ hội nào với đôi chân bắt đầu thấy mỏi, vậy Anh tự cười cợt mình nhiều khi cũng bất thường, xe buýt không chuyển động đi bộ, giờ đồng hồ mỏi chân rồi ao ước đi xe cộ cũng không còn chuyến như thế nào nữa. Anh tạm dừng trước một shop có biển lớn hiệu đèn hoa lung linh " Hoa nghệ thuật Thanh Vi", cũng xuất sắc thôi, anh ra quyết định vào xem hoa một lúc. Trong ánh đèn sáng điện nhẹ êm thời khắc vừa chập tối, liếc qua cửa kính anh thấy cô gái có mái tóc lâu năm ngồi trên chiếc ghế gỗ, cô mặc mẫu váy xanh dài tủ chân, tay đang chăm chỉ buộc từng cánh hoa voan color hồng phấn. "Một cô nhà xinh đẹp!" anh nghĩ gắng rồi đẩy cửa bước vào. Cô bé mỉm cười kính chào khách.

- Mời anh vào xem hoa!

*

Đúng là hoa nghệ thuật, đủ những loại xanh đỏ tím vàng. Người ta bảo hoa là món đá quý của cuộc sống thường ngày quả đúng thật. Nhìn phần đa cánh hoa voan, hoa đất, hoa ca sỹ pha lê anh thấy cả trong các số ấy tâm hồn thẩm mỹ và nghệ thuật và sự tỉ mỉ của người tạo ra sự nó.

- Anh mua hoa khuyến mãi người yêu phải không? – cô bé vẫn ngồi trên dòng ghế gỗ, mặc mang lại khách tự nhiên và thoải mái xem hoa.

- Không, tôi chưa tồn tại người yêu – gắng Anh thẩn thờ.

- Anh tải hoa làm gì? Nói em hỗ trợ tư vấn cho. Anh thích hoa hồng không? Chậu đằng kia cũng khá đẹp đấy.

Thế Anh cười cợt ngượng ngùng bởi anh vào đây không tồn tại ý định mua hoa.

- Tôi chỉ coi thôi.

Tưởng cô chủ sẽ không vui, ai ngờ cô ấy mỉm cười hiền dịu đầy thân thiện

- Anh cứ coi đi, hoa ở đoạn em là đẹp tuyệt vời nhất đấy, lúc nào muốn sở hữu hoa anh lại ủng hộ em nghe.

Anh ra về, cả tối hôm đó, góc nhìn và nụ cười dịu hiền của cô chủ nhỏ tuổi làm anh ám hình ảnh mãi.

Ngày nào nạm Anh cũng qua lại con đường này bằng xe buýt, lần nào đi ngang anh cũng chú ý vào siêu thị hoa nghệ thuật và thẩm mỹ và thấy cô chủ nhỏ dại ngồi trên dòng ghế gỗ. Thỉnh thoảng có khách vào cài hoa cô vẫn ko rời vị trí. " Cô sẽ bận có tác dụng hoa", anh suy nghĩ thế.

Năm nay mùa hè sao cho sớm, nắng chói lóa hơn, các bước căng trực tiếp hơn có tác dụng anh cứ mong cho tới cuối tuần gồm trận mưa rào nhằm anh long dong phố, trút không còn bao mệt mỏi nhọc. Lần này anh lại giới hạn trước cửa hàng hoa nghệ thuật, anh cách vào, cô bé nhận ra anh mỉm cười cợt chào:

- Anh lại mang lại xem hoa đấy à?

Vẫn ánh mắt ấy, vẫn niềm vui ấy khiến cho anh thấy ấm cúng lạ

- Ừ, tôi coi hoa!

Anh khẽ trả lời mà vào đầu không vững chắc là ước ao xem hoa hay là muốn nhìn cô công ty nhỏ, chắc hẳn rằng bây giờ, anh cảm thấy cô là hoa lá xinh rất đẹp nhất.

Xem thêm: Hướng Dẫn 2 Cách Kiểm Tra Sim Đang Dùng Có Phải Là Sim 4G Viettel Không

- Anh thích hợp hoa ở shop em không? Em làm cho cả đấy!

- Có! Đẹp lắm! và cô chủ cũng rất dễ thương!

- Anh nói em đấy à? Em chưa hẳn chủ đâu. Em trông cửa hang góp chị chúng ta em.

- nắm em chưa hẳn là Thanh Vi à?

- Thanh Vi là chị chúng ta em, em là Băng Tâm.

- cầm cố thì cô bán sản phẩm rất dễ thương.

Băng trung tâm cười tít mắt, cô tốt cười, điệu cười cợt không mấy đẹp tuy nhiên sao làm fan ta bịn rịn đến lạ, vậy mà trong hai con mắt dịu nhân từ kia bao gồm điều gì đó bí mật làm cố Anh ý muốn khám phá. Băng trọng điểm – cái tên nghe thật lạnh lẽo lùng! từ bây giờ cô mặc loại váy hoa vàng che chân, vẫn ngồi bên trên ghế gỗ!

Thế Anh ra về còn lại Băng Tâm 1 mình trong shop với đều cánh hoa đủ màu, hoả hồng kiêu sa, hoa hải con đường đài cát, từng chùm cẩm tú cầu cố vươn bản thân khoe sắt, toàn bộ như mong phô bày vẻ đẹp của mình giữa thế giới hoa đầy nghệ thuật. Cô mân mê chậu xương rồng – loài hoa cô thích nhất, loài hoa là hình tượng của nghị lực sống mảnh liệt, mặc dù sống khu vực sa mạc nắng nóng cháy, nó vẫn lớn, vẫn trổ hoa trắng muốt. Cô bắt đầu thấy nhớ nhung ai kia, chàng trai mang đôi giày đen với áo sơ mày trắng, anh bao gồm cặp mắt kính tri thức, thường vào xem hoa, anh thương hiệu gì? Cô chưa kịp hỏi mà lại sao anh đi vượt vội, anh cười hiền, và vui tính thế!

Thế Anh đi bộ nhiều hơn dù những chiều không tồn tại mưa rào, anh ghé cửa hàng hoa nghệ thuật và thẩm mỹ nhiều hơn, khi thì tải hoa tặng ngay mẹ, dịp lại sinh nhật cô em, rồi mừng nhà new anh đồng nghiêp...bao nhiêu lí vày để anh đến download hoa, và căn phòng làm việc, phòng ngủ của anh ấy toàn hoa nghệ thuật. Anh cài hoa cốt để chạm chán Băng Tâm, nhìn cô ấy mỉm cười để rồi mỗi tối về nhìn những nhành hoa ấy anh lại thấy ghi nhớ nhung, và niềm hạnh phúc lạ, hợp lý và phải chăng anh đã yêu? Anh không biết, chỉ hiểu được được chat chit với cô là vấn đề ngày nào anh cũng muốn đợi.

***

Băng trọng điểm ngồi trước gương, ngắm nhìn và thưởng thức mình, rồi lại ngắm phần lớn dòng tin nhắn của cụ Anh trong năng lượng điện thoại. Tía chữ ngắn ngủi thôi nhưng mà sao có tác dụng cô nên nghĩ suy không ít đến thế. đã và đang gần nữa năm trôi qua còn gì, quan hệ hai người cũng bị khăn khít còn gì. Nhưng mà sao số phận của cô ấy lại hờ hững băng giá bán như chủ yếu tên cô vậy? từ rất lâu cô đã không cho mình cái quyền yêu ai vì chưng cô nghĩ yêu cô là thiệt thòi với họ. Ko được phép! làn nước mắt chảy nhiều năm trên má, ướt nhòe hai con mắt sầu thăm thẳm. Gồm một kín đáo của cô nhưng mà anh chưa khi nào biết. Băng trung tâm ngủ thiếp đi trong loại váy dài tủ chân, hình hình ảnh Thế Anh chập chờn trong giấc mơ đẫm lệ.

Tan sở, nạm Anh đi xe cộ buýt để về thiệt nhanh gặp gỡ Băng Tâm, anh vẫn kể mang lại cô nghe về ngày làm việc đầy thành công, đã ngồi giúp cô buộc các cánh hoa voan hồng... Vừa xuống xe cộ trước của hàng, anh nhìn thấy cô đang lau chùi và vệ sinh tủ kính, lần đầu tiên anh thấy cô mặc váy đầm ngắn và rời khỏi chiếc ghế gỗ, anh đẩy cửa bước vào

- lúc này em kỳ lạ quá!

Nhưng nhầm rồi! tín đồ ấy là Thanh Vi, chị bọn họ của Băng Tâm

- Em là gắng Anh đúng không? trọng điểm đã kể mang đến chị nghe các về em.

- Cô ấy đâu rồi chị?

- trung tâm về quê rồi, chị chuẩn bị sang lại shop nên cô ấy ko làm tại chỗ này nữa, cô ấy dựa vào chị gởi mang lại em lá thư này.

Thế Anh vẫn tồn tại hụt hẫng do không gặp mặt được Băng Tâm, cấp dưỡng tin vai trung phong không làm tại đây nữa khiến cho anh ảm đạm đến lạ. Gọi vào số cô, không liên lạc được, nỗi lo ngại vô hồnvây choáng lấy anh, cô viết gì trong thư? Anh không ngóng được mang đến lúc về nhà, bên trên vỉa hè, anh mở thư xem,

"Mến gởi thế Anh!Cuộc sống các điều bất thần phải không anh? Dẫu biết trước đã có ngày nay nhưng em vẫn xả thân vào đau khổ, em cũng yêu anh, không ít anh ạ, mà lại vận mệnh cấm đoán phép chúng ta yêu nhau. Anh đang đi tới bên em và cho em phần đa tháng ngày hạnh phúc nhất. Nhưng họ phải dừng lại tại phía trên thôi, bởi họ thuộc về hai quả đât khác nhau. Anh chớ tìm em, hãy sinh sống thật sướng ở quả đât của anh, anh nhé!..."

Chuyện gì rứa này? gắng Anh không hiểu, anh thật sự không hiểu biết nhiều điều gì vẫn xảy ra, lỗi trên anh sao? Anh mong mỏi hét thật to lớn để tìm câu trả lời, tuy nhiên biết hỏi ai, hỏi ai bây giờ? Mưa đổ rào rào, chân anh mỏi nhừ , fan anh nắng nóng như vừa về tự sa mạc.

***

Biển Tam Thanh chiều hè, những nhỏ sóng bội bạc đầu kéo nhau xô bờ cat trắng, nước in màu trời xanh biếc, xa xa những chiếc thuyền nan chuẩn bị vào bờ. Băng chổ chính giữa ngồi trên mẫu xe lăn, đôi bàn chân tật nguyền được bịt đậy vì chưng chiếc đầm dài, hai con mắt nhìn xa xăm nhớ yêu quý một trơn hình nhưng mà cô quyết xa lánh mãi mãi.

Gió hải dương mang tương đối muối lên làm đen nhẽm phần đông làn domain authority bánh mật của không ít cậu bé xíu đang đùa vui , bọn chúng vừa tặng cô một nỗ lực vỏ ốc mà chúng nhặt được ven bờ. Biển khơi sao thận trọng quá! Sao ko nỗi sóng ầm ầm để làm tan bao suy nghĩ trong cô. Băng Tâm- dòng tên lạnh nhạt ấy cũng không có tác dụng sao ngừng hoạt động được khối tình đã nhức nhối trong lồng ngực. Cô đã cố gắng rất nhiều để quên anh, nhưng mà thật khó. Nhưng làm thế nào cô hoàn toàn có thể để anh chịu thông thường nỗi xấu số của đời mình, anh tất cả quyền được yêu một bạn lành lặn, một người tật nguyền như cô không đáng để anh yêu...

Chiều làm sao cô cũng tự mình lăn xe cộ ra bờ biển, quan sát những con còng gió xe cộ cát, cô trường đoản cú nhủ đang quên anh, quên anh!

Chiều, cũng giống như mọi chiều hè, bờ biển cát trắng xóa phau, nắng vẫn đá quý ươm với nước greed color biếc. Băng trung khu đội cái nón khổng lồ vành, ngồi trên xe lăn quan sát ra bờ cát, từ đằng xa bờ cát,có chàng bạn trẻ tiến lại gần, cần anh không? Cô không tin tưởng vào mắt mình, nhưng cụ thể là anh đấy thôi, anh mang trên tay chậu xương rồng gồm hoa trắng muốt, anh đứng trước phương diện cô rồi

- Anh tìm thấy em rồi nhé! Đừng chạy trốn anh!

Băng vai trung phong quay phương diện đi, cô không phần lớn chạy trốn anh mà hơn nữa chạy trốn bạn dạng thân mình, tim cô xốn xang và lòng cô hoang mang và sợ hãi lắm.

- vững chắc anh bất thần khi thấy em nỗ lực này lắm nhỉ, giờ thì anh đang biết em là kẻ tật nguyền rồi, anh còn yêu thích em không?

- Không! Anh ko thích, không ưng ý em lẫn trốn anh và lẫn trốn cả phiên bản thân mình. Hãy để anh được che chở cho em!

- Anh!...

- Chị Vi sẽ kể mang lại anh nghe tất cả, với anh hiểu lý do em không bao giờ rời khỏi dòng ghế mộc ở cửa hàng, nguyên nhân mỗi lần anh rủ em ra ngoài chơi em số đông từ chối..

- Em...

- Đừng nói gì cả, ta yêu nhau nhé!

- Anh không thấy gì sao? Em là một trong kẻ tật nguyền, không chân đấy! - nước đôi mắt cô bắt đầu rơi, cô nút lên thành tiếng.

- Ai nói cùng với em là tật nguyền thì không được phép yêu? Đừng gắng chấp thế, em tất cả quyền yêu cùng được yêu như bao người khác, em biết không!

Anh trao mang đến cô chậu hoa xương rồng, loài hoa cô vẫn thích, anh nhìn cô đầy yêu thương thương, cô y hệt như một cánh hoa mỏng tanh manh giữa làn gió biển, rất cần phải anh bịt chở. Đôi chân tật nguyền trong loại váy dài, trong đôi mắt anh, cô như 1 thiên thần. Cố kỉnh Anh đẩy Băng vai trung phong đi dọc bờ cát, gió thì thầm những lời mặn nhưng như hơi muối biển.

Thế Anh sống lại dưới quê hôm đó, trăng sáng vằng vặc, song tình nhân mặt nhau, hạnh phúc tràn trề như sóng che chở bờ cát trắng, anh kể đến cô nghe chuyện bạn nữ tiên cá đổi tiếng hát trong veo của mình lấy đôi chân để đi tìm kiếm hoàng tử...

- Em lên phố cùng với anh không?

- bà bầu sang cửa hàng rồi, em lên đó biết làm những gì hả anh- Băng Tâm bi tráng bã

- Anh biết em thích có tác dụng hoa, cứ lên đi, anh có điều bất thần cho em!

Băng trọng tâm lên phố sau gắng Anh một tuần, anh đón cô làm việc bến xe pháo và đưa cô về cửa hàng hoa nghệ thuật, anh bế cô vào, để lên chiếc ghế mộc cô vẫn hay ngồi, hầu hết thứ vẫn không có gì vậy đổi.

- Em ưng thuận là cô công ty của cửa hàng! phần lớn thứ tại chỗ này thuộc về em, em cứ làm đông đảo điều mình thích!

Băng Tâm bất thần và vui cho nỗi nói tránh việc lời. Anh ôm cô từ phía sau khe khẽ

- từng chiều tung ca anh vẫn về đây xem em làm cho hoa, em yêu cầu dạy anh bí quyết làm hoa hồng cho thật đẹp!

- Em không theo anh đi được vị trí này chỗ khác, anh có bi quan không?

- ko đâu, anh vẫn bế em đi, đến bất cứ nơi đâu em muốn!

Thế Anh để vào môi Băng vai trung phong nụ hôn thắm thiết, phần lớn chậu hoa đủ màu sắc lặng im bệnh dám đến tình yêu thương của họ.

Và... Mỗi lần đi ngang tuyến đường này, tín đồ ta thấy trong shop hoa thẩm mỹ có cô nàng xinh xắn với mẫu váy nhiều năm ngồi bên trên ghế gỗ, song tay cần mẫn buộc các cánh hoa hồng, hai con mắt đong đầy hạnh phúc.

Và...chuyến xe cộ buýt chiều nào thì cũng dừng trước siêu thị hoa nghệ thuật và thẩm mỹ để anh chàng mang giầy đen sơ ngươi trắng gạnh thăm chậu hoa xương rồng thương yêu của mình.Khi chiều mưa rào trên phố hay hoàng hôn trên bãi biển cũng là thời gian cả cầm giới sẵn sàng để đón một bình minh của mai sau tươi sáng. Đâu kia trong cuộc đời này vẫn khe khẽ những lời dịu dàng ngọt ngào: