AT - Vào đại học, màu trời như xanh hơn. Ngoài hành lang cửa số ký túc là tuyến đường rợp các hàng ngân hạnh, các chiếc lá tiến thưởng sớm mai rơi các trên bancông. Ngày ấy tôi mười tám, thường ngồi không tính ban công xem sách, tôi yêu ngân hạnh cùng màu đầm thiên thanh.
Neg
F2.jpg" alt="*">
Minh họa: mặc TuânTrăn Sinh - bên văn nữ giới 7X, chăm viết về tình yêu, kiêm viết các thể loại trên tập san thời trang, thương hiệu thật là Tôn Lệ, hiện tại sống ở Vũ Hán. Đã ra những tập như Tìm loại eo năm 1992, tập tản văn hoa gừng sao lạnh lẽo lẽo. Viết văn là thú vui, là say mê. Nhiều trang web văn học với blog sẽ mở các trang riêng biệt mời Trăn Sinh đăng bài, truyện của Trăn Sinh được hầu như các website, blog đăng thiết lập lại.
Bạn đang xem: Nụ hôn trên xương bướm
Thường cùng bạn ra siêu thị phía bên ngoài mua ô mai khô đựng giữa những túi giấy sặc sỡ cùng sữa tươi 950ml, rồi vừa ăn uống kem vừa đá các cái lá vàng, đi trên con phố vừa chớm lên màu sắc chiều. Do tôi ra quyết định làm một người nhàn tản đề xuất sống mọi ngày mon sinh viên từ tốn rang, sao lòng thỉnh thoảng lại dâng lên đều ưu bi thảm không tên.
Bởi đầy đủ nỗi niềm trong lòng, tôi đã thích một người. Tôi cũng không biết vì sao lại suy nghĩ anh ấy, chẳng qua tất cả một thời gian tôi hay gặp mặt anh, thấy anh vô trung khu đi lướt qua mặt tôi, hoặc cả nhì cùng lộ diện ở đâu, tôi mọi trở nên tất tả hồi hộp.
Ngồi trong phòng đọc thư viện, nhìn thẳng lên lại thấy anh! Đôi mắt sáng kia không trìu mến nhưng mà lại siêu đẹp, tôi biết bọn ông không nên lấy lòng tín đồ bằng gương mặt đẹp, cơ mà tôi thật sự bị gương mặt anh chinh phục. Đôi mắt ấy hoàn toàn có thể nhìn sâu vào một người, không chớp mắt, nhỏ ngươi đen nồng nàn, tròng trắng lại lạnh lẽo, mặt hàng mi mang một vẻ bối rối, anh thật lạ lùng. Tôi ưa thích anh.
Tôi chạy ra sân bóng rổ, đứng từ xa coi anh đùa bóng cùng mọi người. Họ hầu hết là con trai, tất cả mấy người xem xét thấy tôi, liều nói nào đấy với nhau, toàn bộ đều chú ý tôi, anh cũng mấy lần ngoái quan sát nhưng không biểu hiện gì.
Họ ko nói gì nữa, chỉ để ý chơi bóng, tôi tự dưng thấy mình vừa quê vừa ngốc, đành vứt về.
Tôi ra quyết định quên anh. Cơ mà chớp đôi mắt duyên may gặp gỡ lại đến, cơ hội khai mạc đại hội thể thao, tôi lại nhận thấy anh trong áo phông thun đen và dòng mũ lưỡi trai đội ngược, đi như cậu bé xíu càn quấy, vẻ phớt đời. Hôm đó tôi đi cùng các bạn thân, tôi nói cho chính mình biết anh là đại trượng phu trai tôi thích.
Nó quan sát anh, rồi nói với tôi: "Xem ra không hẳn người tốt!". Tôi đáp: "Ừ!". Công ty chúng tôi đi theo anh tới địa điểm lớp anh, lần này tôi thấy rõ anh học tập khoa technology thông tin, bên trên tôi một khóa.
Từ thời gian đó tôi siêu có cảm tình với số đông sinh viên khoa công nghệ thông tin, gặp họ tôi số đông mỉm cười, và đúng là yêu ai yêu cả mặt đường đi, cơ mà cũng thường xuyên tự sửa sang tiếng nói cử chỉ của chính mình, tôi muốn mặc dù lúc nào chạm chán anh gần như để anh thấy một tôi hoàn hảo. Tôi còn tưởng tượng ra không ít tình huống được gặp gỡ anh, như tôi ôm sách đi từ lớp ra, anh bất chợt đâm sầm vào tôi; hoặc một hôm tôi khoác tấm váy đầm xinh đẹp, anh lưu ý nhìn tôi; hay là tôi bị xe đâm phải, anh tình cờ ngang qua.
Nhưng phần đông điều tôi tưởng tượng số đông chẳng xảy ra. Và bọn chúng tôi gặp nhau rất đối chọi giản. Hôm đó tôi lại nhận thấy anh trong thư viện, hai cửa hàng chúng tôi chỉ bí quyết nhau một chiếc bàn gỗ, tôi ngay thức thì viết một mẩu giấy và chả viết bay bướm gì, chỉ mang tên tôi, nói tôi ao ước làm bạn nữ anh. Tôi không đủ can đảm nhìn anh, cúi gằm khía cạnh trên sách. Sau đó, khi tôi ngước đầu lên, anh đã đi rồi, thời điểm đó tôi vô cùng hối hận. Dư vị của vấn đề bị cự tuyệt là một trong những phút giây thậm chí là thèm chết, tôi gục xuống mẫu bàn, mong mỏi khóc nhưng chẳng thể khóc.
Trời đã khôn cùng tối, tôi new rời thư viện, cả người như thể bị mưa đổ, nỗi chảy rời cần yếu so sánh. Tuy vậy khi cách ra cổng, tôi thấy anh sẽ ngồi bên trên bậc thềm, anh quay fan lại nhận thấy tôi, nói: "Đồ ngốc!". Tôi phấn kích tới suýt nữa thì nhảy lên, rồi anh thế tay tôi, đưa tôi về cổng cam kết túc. Sau đó anh đòi xem thẻ tủ sách của tôi, tách tấm hình 2x3 bên trên thẻ cất vào túi, rồi đi.
Chúng tôi hứa hẹn hò, tôi vậy ý mặc tấm đầm mới, tải chỉ nhằm mặc chạm mặt anh, tôi nghĩ về anh hẳn cũng cảm thấy bởi sao tôi trân trọng mặc nó mang đến nơi hò hẹn. Anh cười. Chúng tôi đi đi dạo quanh quẩn, khi trở về anh chuyển tôi hầu hết thứ tôi vẫn nhắc, như sách trinh thám, ảnh của anh, bài bác hát của Trương Sở, tất cả anh phần đông mang mang đến tôi.
Tôi phải cùng cả khoa đi điều tra ở vượt Đức gấp, tôi trong cả ngày xuyên đêm nhớ anh. Cho tới một thành phố lạ, bắt gặp gì tốt tôi chỉ ý muốn mua tặng kèm anh, bên cạnh đó mỗi tình ca đầy đủ đang hát về bọn chúng tôi. Cài đặt được trái ko hoa (trái vả), lớp thịt trái đầy ngọt vô cùng này lại có bề ngoài xấu xí, có vô số phần nhiều hạt li ti nhỏ nhắn xíu. Khi tôi về, thuộc anh vừa xem phim vừa ăn uống trái vả, ăn nhiều đến mức cả hai vừa vui vui lòng vừa hơi nặng nề chịu, phải đây là dư vị tình yêu đầu chăng. Trên đường về, đi sang một gốc hòe đại thụ, công ty chúng tôi nhìn nhau, đôi mắt anh lại có ánh mắt lạnh lạnh, nhưng chợt tôi cười cợt phá lên, nghĩ nhị đứa miệng đầy hạt vả, làm thế nào hôn đây. Với tôi xoay đầu đi.
Tôi hỏi anh: "Âu Dương Tân, anh tất cả yêu em không?". Anh nói: "Không biết, không rõ”. Anh chỉ chú ý tôi mỉm cười.
Rồi một ngày anh đến tìm tôi, nói người yêu anh đã quay lại rồi, anh với cô ấy lại mặt nhau. Khi đó, tôi đứng trước anh, hoàn toàn không được như các cô gái trong phim, lịch sự cho anh một chiếc tát, tôi khó tính nhặt hòn đá bên dưới đất tấn công anh. Ngực anh bị đập trúng, mà lại anh không nói một lời, chỉ lặng ngắt bỏ đi, còn tôi thì buồn bã khóc than bao nhiêu vết thương.
Tôi quay về cuộc sống đời thường nhàn tản giảng đường. Anh không nhằm tôi gặp anh lần nào, vâng, còn cần gặp nhau để gia công gì nữa, người con trai như anh đáng lẽ tôi bắt buộc đoán ra tự trước, làm sao rất có thể cả đời chỉ gồm một cô gái. Chiếc tôi cần là một trong tình yêu vĩnh viễn ấm áp, ngược hẳn với mọi gì anh mang tới. Buổi chiều đó tôi ngồi trên bancông đọc sách, chợt nước đôi mắt lăn xuống, thời hạn trôi quá nhanh, anh đã tốt nghiệp rồi.
Đang là các ngày sinh viên giỏi nghiệp tách trường, trong ký kết túc cực kỳ hỗn loạn, có bạn khóc than, gồm người ăn uống, có người tự ôn tập. Vào buổi tối đó, anh tự nhiên xuất hiện, phòng ký kết túc chỉ còn lại mỗi mình tôi, anh đẩy cửa bước vào, không nói một câu nào, chỉ kéo tôi ra đi.
Chúng tôi đi mang lại gốc hòe cổ thụ gần rạp chiếu phim, anh đẩy tôi phụ thuộc vào cây, rồi nói: "Trăn Sinh, anh mong mỏi hôn em". Tôi không giãy giụa, chỉ âm thầm lặng lẽ nhắm mắt, hỏi anh một câu: "Âu Dương Tân, anh tất cả yêu em không?". Cơ hội đó tôi bắt đầu phát hiện hóa ra tôi vẫn thầm im yêu anh. Tương đối thở anh sát trên gương mặt tôi, sát ngay cạnh bên tôi, rồi bất chợt xa ra. Anh đã rời tôi, ko đáp lại tôi, chỉ nói: "Em đần quá!".
Sau lần ấy tôi suy nghĩ trái tim tôi vẫn chết. Tôi bỗng nhiên phân tích rạch ròi quan hệ của tôi và anh, tôi chẳng qua chỉ nên một thứ đồ chơi khi anh cô đơn, anh cũng chỉ vui chơi tôi mà lại thôi. Nghĩ thế, rồi tôi cũng mang đến ngày tốt nghiệp, tôi cũng có bạn trai, con trai hiệu trưởng. Bởi anh ấy say đắm tôi và cha anh mong mỏi nên công ty chúng tôi đều sống lại trường, mà cũng rất nhanh vẫn cưới nhau, về sống căn nhà bé dại giữa sân vườn hoa bốn phòng.
Cuộc sinh sống của tôi bình an phẳng lặng, chỉ mỗi thứ hai đến lớp điểm danh sinh viên, chỉ gạch cây bút đỏ dưới tên sinh viên vắng mặt, cũng ko nghĩ biện pháp chỉnh đốn những em tựa như những giáo viên trợ giảng khác, tôi nổi tiếng là một trong giáo viên hiền khô lành, sinh viên khôn cùng quí tôi.
Xem thêm: Dàn sao việt toát mồ hôi với gameshow mới " vừng ơi mở ra gameshow
Thời gian trôi nhanh, chớp mắt, lại một lứa sinh viên mới. Ngày đại hội khai trường của khoa, tôi bất thần thấy bố chữ thương hiệu Âu Dương Quyền giữa rất nhiều tên người. Khi tôi điểm danh đến, em đứng lên, tôi cũng đứng yên người.
Tất nhiên em không hẳn là bản sao của Âu Dương Tân. Quyền là Quyền, một cậu sinh viên linh hoạt đáng mến, là người dân có họ mặt hàng xa cùng với Âu Dương Tân. Cậu mang đến tôi biết Âu Dương Tân hiện đang sinh sống rất hạnh phúc.
Tôi qua Quyền hỏi thăm được tình hình của Âu Dương Tân như thế, tôi biết làm chũm này là không đúng, mà lại tôi thiết yếu kiềm lòng, trong tương lai trong thời điểm đi công tác, tôi đang về quê anh.
Tôi theo địa chỉ cửa hàng mà Quyền cho, mang đến cơ quan liêu Âu Dương Tân. Thấy tôi, chú ý tôi cười, anh bước từ công sở ra, phương diện trời sáng lên ở trên vai anh, chỉ có điều shop chúng tôi không biết nói gì, rồi anh mời tôi về nhà ăn cơm.
Họ đã có một đứa con, cuộc sống đời thường êm ái. Vợ anh rõ ràng không biết gì về thời xưa của tôi cùng anh rất vồ cập đón khách. Ăn cơm xong, tôi mang đến lúc đề nghị đi tuy nhiên một câu nói, một nụ hôn của bao nhiêu năm ngoái tôi mong mỏi, sau cùng tôi đã không tồn tại được.
Có phần đông lúc tôi cực kỳ bướng bỉnh, và tôi ước ao anh tiễn tôi. Dọc đường về, tôi hỏi anh: "Âu Dương Tân, anh rốt cuộc gồm yêu em không? bởi sao anh lại trở nên như vậy này?".
Anh trở buộc phải luống cuống, nói: "Em ước ao anh nói gì đây, phục hồi viên, anh sẽ lỡ làm người ta lớn bụng rồi, anh buộc phải gánh trách nhiệm của mình. Cả đời anh chỉ yêu 1 mình cô ấy, anh vẫn quyết rồi. Anh chưa khi nào yêu em!".
Chúng tôi lãnh đạm chia tay nhau như thế. Sau khi trở về, tôi bước đầu chuẩn bị mang lại lễ cưới của mình.
Có tín đồ nói hầu hết mọi mối tình đầu số đông dang dở, tôi cũng chỉ là 1 trong người bình thường, tôi làm cho sao hoàn toàn có thể hạnh phúc hơn.
Đó là tháng 3-2000, 1 trong các buổi chiều mùa xuân, trường tổng vệ sinh, lúc tôi đi qua lớp, các em sv năm 1 bỗng gọi to tên tôi, các em kéo tôi lại trước một chiếc bàn học cũ. Đó là một trong chiếc bàn gỗ vô cùng cũ kỹ, kê ở sản phẩm cuối lớp, đã biết thành mọt gặm tơi tả, tuy nhiên chữ khắc cùng bề mặt bàn vẫn rõ ràng, tôi bắt gặp tên tôi và đều nét chữ xiêu vẹo: "Trăn Sinh, mong muốn em trường tồn không bao giờ nhìn thấy rất nhiều dòng này, giả dụ em gọi được, anh đang không bao giờ có thể rứa lòng sống tiếp quãng đời còn lại. Anh yêu em. Làm thế nào anh lại không yêu em đến được? Anh chỉ hối hận hận vì chưng đã phạm không đúng lầm, sự trừng phát nó đem đến là làm anh vĩnh viễn cấp thiết hôn người anh thật lòng yêu, cũng ko được sống bên tín đồ ấy.
Phía dưới tất cả một dấu môi hôn, xung khắc lên trên một vết môi không giống vẽ bởi bút bi đỏ.
Sinh viên vỗ tay ồn lên, tôi mỉm mỉm cười trước ý tốt của các bạn trẻ. "Đây là trò đùa ác của người nào đây nhỉ?" - tôi nói.
Một ngày nào đó mọi bạn sẽ hiểu, địa điểm mà cậu ấy lộ diện người khác chỉ với tạm bợ. Cơ mà tôi… lại không muốn tạm bợ!
Masatsugu Shiba – một fan độc đoán luôn luôn giữ chặt mang Chiaki – Đế vương “Butterfly Kiss”
12 năm, nước đôi mắt cạn khô, Chiaki chỉ còn duy tuyệt nhất một ước muốn rời khỏi mối quan hệ chỉ tiềm ẩn toàn dục vọng này, rời ra khỏi người bầy ông luôn sử dụng tình dục nhằm trói buộc cậu
Tại sao, năm xưa hai con người vốn thuộc về hai rứa giới không giống nhau ấy lại trói buộc lẫn nhau 12 năm?
Feya Feya nói:
Theo bản thân biết là truyện đang ra hết rồi… Sao các bạn chưa edit tiếp vậy nhà nhà? :(((((
Thích
Đã thích bởi vì 1 người
Duy Nguyễn Thành nói:
Huỳnh Thanh Thảo Uyên nói:
Nhà của Bạch chăm đăng các truyện Đam mỹ (Nam x Nam), các bạn nào băn khoăn hoặc không hiểu được các loại này thì click dùm.
Nếu bạn có nhu cầu mang đi đâu thì làm cho ơn cmt dưới dùm tui, dù biết rằng gồm cho hay là không thì chúng ta vẫn lấy, mà lại vẫn nói dùm một giờ ha.
Hiện nhà đã dán links quảng cáo Shorte khá phiền phức cho fan đọc, mong chúng ta thông cảm vào cỗ vũ dùm.
Pass nhà (nếu có): nemnuong
(づ  ̄ ³ ̄)づ ao ước CÁC BẠN ỦNG HỘ đến NHÀ ~
Điểm yếu: rất hay bị bệnh, được call là "Ấm dung nhan thuốc". Vì vậy ai theo dõi đơn vị hãy kiên nhẫn, kiên trì ^^~
Thể các loại đam yêu thích: cố thân, kiếp trước kiếp này, tình địch hoá tình nhân, tá thi hoàn hồn, nguỵ huynh đệ, sinh tử.
Phương châm sống: hạnh phúc như ngọc vào đá. Chưa đến với ai chỉ nông cạn đi qua. Hạnh phúc như mật trong hoa. Không có với ai không cần cù tìm lấy.
Số người qua con đường Giáp408578 bước chân
Bánh new nè
Trang face trong phòng có vấn đền, mình vừa tạo mẫu khác, phần đông ng ủng hộ lại nhé ^^
Nơi cảm xúc thăng hoa
Nơi cảm giác thăng hoa
Chọn chuyên mục
Kiếm chi phí trên mạng
Nội quy
Nhỏ nhặt khác
Riêng
Thông báo
Yaoi (H nặng)Đam mỹ___ Ông làng tôi thay lòng đổi dạ rồi!___ Kỷ niệm___ Mạt chũm trọng sinh đưa ra trọng quy vu hách___ Ta làm đầu bếp ở hiện nay đại___ Tái sản xuất nam thần___ Tôi ước ao ly hôn cùng với ông xã___ Thú thế bỏ ra tế cố an dân___ Thổ hào thụ___ Trọng sinh thú thế đưa ra quân phu___ Đại nhà máy sản xuất gia
Lịch đơn vị (。♥‿♥。)
Nhà tui hiện tại đang tuyển fan ở phần tử Edit truyện. Edit: t cần bạn đọc đọc được QT, bạn trù trừ dùng ứng dụng QT cũng không sao, t hoàn toàn có thể chỉ bạn. Trình độ không thực sự hay cũng k sao, mặc dù sao công ty nhà đây cũng chả xuất xắc ho hơn miếng như thế nào mà, chỉ việc bạn vậy bó cùng với t là được. Hoan nghênh mấy tình yêu chưa tồn tại nhà sống á, lâu nay luôn làm reader dạo, như vậy bạn càng có thời gian cày mang đến nhà t hơn.
NẾU BẠN NÀO CÓ LÒNG MUỐN tham gia THÌ CỨ GỬI TIN NHẮN VÀO MAIL BÊN DƯỚI. NHÀ T KHÔNG HẠN CHẾ SỐ LƯỢNG CHỈ SỢ K AI VÔ THÔI.Mail của t: jennybach1611