An Nhi&#x
EA;n v&#x
E0; Lạc L&#x
E3;nh Thần lại một lần nữa chia tay chẳng vui vẻ, nh&#x
EC;n ph&#x
F2;ng bệnh trống trải, v&#x
E0; cả gương mặt mệt mỏi của ch&#x
ED;nh m&#x
EC;nh, An Nhi&#x
EA;n nắm chặt đơn thỏa thuận ly h&#x
F4;n trong tay, xế chiều h&#x
F4;m ni th&#x
F4;ng b&#x
E1;o phải kh&#x
F4;ng? Đến l&#x
FA;c đ&#x
F3; , nhất định sẽ c&#x
F3; rất nhiều ph&#x
F3;ng vi&#x
EA;n truyền th&#x
F4;ng đến, Lạc L&#x
E3;nh Thần, rốt cuộc, anh sẽ n&#x
F3;i như thế n&#x
E0;o?

Đến chiều, An Nhi&#x
EA;n mở TV l&#x
EA;n, vừa đ&#x
FA;ng l&#x
FA;c truyền h&#x
EC;nh trực tiếp. Vào TV, B&#x
F9;i Thi Thi mặc bộ v&#x
E1;y m&#x
E0;u trắng bằng lụa mỏng, th&#x
E2;n h&#x
EC;nh c&#x
F4; ta rất đẹp, nh&#x
EC;n vừa quyến rũ lại c&#x
F3; vẻ tr&#x
ED; thức, điều An Nhi&#x
EA;n ch&#x
FA; &#x
FD; kh&#x
F4;ng phải điều n&#x
E0;y, m&#x
E0; l&#x
E0; Lạc L&#x
E3;nh Thần đứng b&#x
EA;n cạnh c&#x
F4; ta, tr&#x
EA;n mặt Lạc L&#x
E3;nh Thần c&#x
F3; nụ cười nhạt, xa c&#x
E1;ch l&#x
E3;nh đạm, đ&#x
E2;y l&#x
E0; một cơ hội cuối c&#x
F9;ng, An Nhi&#x
EA;n tự n&#x
F3;i với m&#x
EC;nh, nếu Lạc L&#x
E3;nh Thần lựa chọn n&#x
F3;i đến truyền th&#x
F4;ng biết anh chưa kết h&#x
F4;n đồng thời c&#x
F3; &#x
FD; định muốn c&#x
F9;ng Thi Thi kết h&#x
F4;n, vậy th&#x
EC; chờ đến l&#x
FA;c xuất viện, c&#x
F4; sẽ đồng &#x
FD; ly h&#x
F4;n.

Bạn đang xem: Lạc thiếu, ly hôn đi full

Một cuộc h&#x
F4;n nh&#x
E2;n kh&#x
F4;ng c&#x
F3; t&#x
EC;nh y&#x
EA;u, ngay lập tức từ l&#x
FA;c bắt đầu đ&#x
E3; l&#x
E0; một sai lầm, c&#x
F4; kh&#x
F4;ng bu&#x
F4;ng ra l&#x
E0; một sai lầm, sau đ&#x
F3; chỉ c&#x
F3; thể c&#x
E0;ng tạo n&#x
EA;n không đúng lầm lớn hơn, cho n&#x
EA;n, gh&#x
EC;m cương ngựa trước bờ vực thẳm l&#x
E0; h&#x
E0;nh động chưa muộn.

C&#x
F3; lẽ c&#x
F4; đ&#x
E3; thật sự mệt mỏi, từ sau khoản thời gian kết h&#x
F4;n với Lạc L&#x
E3;nh Thần t&#x
ED;nh ra c&#x
F9;ng lắm cũng chỉ được tía th&#x
E1;ng, đối với cuộc h&#x
F4;n nh&#x
E2;n n&#x
E0;y, c&#x
F4; từ một người tr&#x
E0;n đầy ảo tưởng kh&#x
E1;t khao cho đến đầy lúc thương t&#x
ED;ch như b&#x
E2;y giờ, c&#x
F4; đ&#x
E3; kh&#x
F4;ng c&#x
F2;n sức lực tranh gi&#x
E0;nh nữa rồi. Năm nay c&#x
F4; đ&#x
E3; hai mươi cha tuổi, lại l&#x
E3;ng ph&#x
ED; thời gian với Lạc L&#x
E3;nh Thần, đ&#x
E3; qua c&#x
E1;i tuổi theo đuổi t&#x
EC;nh y&#x
EA;u, chỉ c&#x
F3; điều l&#x
E0; Nguyệt l&#x
E3;o kh&#x
F4;ng cẩn thận l&#x
E0;m rối d&#x
E2;y, sau đ&#x
F3; sửa lại sai lầm m&#x
E0; th&#x
F4;i.

H&#x
F4;n nh&#x
E2;n tiếp tục ki&#x
EA;n tr&#x
EC; tới c&#x
F9;ng, c&#x
F4; v&#x
E0; Lạc L&#x
E3;nh Thần cũng sẽ kh&#x
F4;ng hạnh ph&#x
FA;c, chẳng th&#x
E0; trong l&#x
FA;c chưa ho&#x
E0;n to&#x
E0;n đắm ch&#x
EC;m th&#x
EC; n&#x
EA;n thả tay ra.

Trong TV, nụ cười của B&#x
F9;i Thi Thi rạng rỡ, đ&#x
F4;i mắt s&#x
E1;ng ngời rực rỡ, An Nhi&#x
EA;n nh&#x
EC;n c&#x
F3; ch&#x
FA;t h&#x
E2;m mộ, kh&#x
F4;ng thể kh&#x
F4;ng n&#x
F3;i, B&#x
F9;i Thi Thi quả thực l&#x
E0; c&#x
F4; g&#x
E1;i đẹp.

"B&#x
F9;i tiểu thư, xin hỏi c&#x
F4; dự định kết h&#x
F4;n c&#x
F9;ng Lạc thiếu sao?"

C&#x
F3; ph&#x
F3;ng vi&#x
EA;n l&#x
EA;n tiếng, B&#x
F9;i Thi Thi cười ngọt ng&#x
E0;o, nổi bật tr&#x
EA;n m&#x
E0;n ảnh, đến d&#x
F9; l&#x
E0; khoảng c&#x
E1;ch gần như vậy tr&#x
EA;n l&#x
E0;n domain authority c&#x
F4; cũng kh&#x
F4;ng c&#x
F3; ch&#x
FA;t t&#x
EC; vết, kh&#x
F4;ng c&#x
F3; một lỗ ch&#x
E2;n l&#x
F4;ng, cũng kh&#x
F4;ng c&#x
F3; mụn đầu đen .

Tr&#x
EA;n m&#x
E0;n ảnh hiện l&#x
EA;n h&#x
EC;nh ảnh qua lại giữa B&#x
F9;i Thi Thi v&#x
E0; Lạc L&#x
E3;nh Thần, Lạc L&#x
E3;nh Thần &#x
F4;m thắt lưng B&#x
F9;i Thi Thi: "Đ&#x
FA;ng, ch&#x
FA;ng t&#x
F4;i sẽ kết h&#x
F4;n."

Biết r&#x
F5; bản th&#x
E2;n đ&#x
E3; chuẩn bị kỹ nhưng khi nghe được c&#x
E2;u n&#x
E0;y, tr&#x
E1;i tim An Nhi&#x
EA;n vẫn co thắt m&#x
E3;nh liệt, c&#x
F4; muốn tắt TV đi, nhưng rồi ph&#x
E1;t hiện ngay cả sức cầm lấy điều khiển c&#x
F4; cũng kh&#x
F4;ng c&#x
F3;.

Chỉ c&#x
F3; thể nh&#x
EC;n h&#x
EC;nh ảnh của bọn họ &#x
F4;m nhau, hạnh ph&#x
FA;c của họ hiện r&#x
F5; mồn một.

"Vậy, xin hỏi chuyện l&#x
FA;c trước Lạc thiếu đ&#x
E3; b&#x
ED; mật kết h&#x
F4;n ... C&#x
F4; B&#x
F9;i Thi Thi biết kh&#x
F4;ng?"

Cuối c&#x
F9;ng cũng hỏi tới vấn đề n&#x
E0;y, An Nhi&#x
EA;n cứng người, nghe giọng n&#x
F3;i trầm thấp có theo sự cưng chiều của Lạc L&#x
E3;nh Thần từ vào TV truyền ra: "Chuyện n&#x
E0;y chỉ l&#x
E0; tin đồn, t&#x
F4;i, cả đời n&#x
E0;y chỉ y&#x
EA;u một m&#x
EC;nh Thi Thi."

An Nhi&#x
EA;n nh&#x
EC;n anh l&#x
FA;c b&#x
E0;y tỏ, chồng của c&#x
F4;, hiện tại đang b&#x
E0;y tỏ với một người phụ nữ kh&#x
E1;c, sau đ&#x
F3;, c&#x
F4; nh&#x
EC;n thấy c&#x
F4; ta ở vào ngực anh, cười đến l&#x
E0; ngọt ng&#x
E0;o, hạnh ph&#x
FA;c.

Trong l&#x
F2;ng c&#x
F3; thứ g&#x
EC; đ&#x
F3; sinh s&#x
F4;i đi&#x
EA;n cuồng, An Nhi&#x
EA;n tắt TV, ch&#x
F4;n đầu v&#x
E0;o trong nhị đầu gối của m&#x
EC;nh, ra sức kh&#x
F3;c, tới ng&#x
E0;y h&#x
F4;m ni rồi, c&#x
F4; c&#x
F2;n l&#x
FD; vì g&#x
EC; để kh&#x
F4;ng bu&#x
F4;ng tay? C&#x
F3; tư c&#x
E1;ch g&#x
EC; để chiếm lấy danh nghĩa vợ của Lạc thiếu?!

Trong ph&#x
F2;ng bệnh, chỉ c&#x
F2;n lại tiếng kh&#x
F3;c lớn của An Nhi&#x
EA;n.

Lạc L&#x
E3;nh Thần ở xa ph&#x
E1;t biểu th&#x
F4;ng b&#x
E1;o, trong l&#x
F2;ng tho&#x
E1;ng cảm thấy ch&#x
FA;t đau đớn sắc nhọn nhưng ngắn ngủi, anh cuối c&#x
F9;ng cũng cảm thấy được, ch&#x
ED;nh m&#x
EC;nh mất đi thứ g&#x
EC;, thật l&#x
E2;u sau đ&#x
F3; , lúc anh nh&#x
EC;n thấy nụ cười rực rỡ của c&#x
F4; g&#x
E1;i kia, anh mới biết được, đến tột c&#x
F9;ng l&#x
E0; bản th&#x
E2;n đ&#x
E3; đ&#x
E1;nh mất thứ g&#x
EC;.

Từ sau khoản thời gian th&#x
F4;ng b&#x
E1;o xong, Lạc L&#x
E3;nh Thần c&#x
F9;ng B&#x
F9;i Thi Thi đi v&#x
E0;o vào qu&#x
E1;n c&#x
E0; ph&#x
EA; m&#x
E0; nhì bọn họ từng th&#x
ED;ch nhất, vị c&#x
E0; ph&#x
EA; thơm nồng tr&#x
E0;n ngập trong ph&#x
F2;ng bố tr&#x
ED; theo phong c&#x
E1;ch ch&#x
E2;u &#x
C2;u, nhưng Lạc L&#x
E3;nh Thần lại thẫn thờ nhiều lần.

Sau lúc B&#x
F9;i Thi Thi gọi anh v&#x
E0;i lần kh&#x
F4;ng c&#x
F3; kết quả, chạm nhẹ v&#x
E0;o anh: "Thần?"

Sau khi x&#x
E1;c định quan liêu hệ của bọn họ, c&#x
F4; đ&#x
E3; gọi anh l&#x
E0; Thần m&#x
E0; kh&#x
F4;ng gọi Lạc thiếu giống như trước.

Lạc L&#x
E3;nh Thần nh&#x
EC;n c&#x
F4; g&#x
E1;i trước mắt, anh mang đến tới giờ vẫn lu&#x
F4;n mong mỏi ước vợ của m&#x
EC;nh l&#x
E0; phải như vậy, phải đẹp, th&#x
F4;ng minh, dịu d&#x
E0;ng, biết một vừa nhị phải, hơn nữa phải phối hợp, những điều n&#x
E0;y, B&#x
F9;i Thi Thi đều c&#x
F3;, nhưng ... V&#x
EC; sao l&#x
FA;c n&#x
E0;y anh lại cảm thấy kh&#x
F3; chịu?

B&#x
F9;i Thi Thi thấy t&#x
E2;m tư của anh kh&#x
F4;ng đặt ở đ&#x
E2;y: "Thần, nếu anh c&#x
F3; chuyện phải xử l&#x
FD; th&#x
EC; đi đi, tự em cũng c&#x
F3; thể về được."

Biết thời biết thế, đ&#x
E2;y cũng l&#x
E0; y&#x
EA;u cầu của Lạc L&#x
E3;nh Thần, cho d&#x
F9; l&#x
E0; đ&#x
F3;ng kịch cũng tốt, giả vờ cũng được, &#x
ED;t nhất, đ&#x
FA;ng l&#x
E0; c&#x
F4; thể hiện v&#x
F4; c&#x
F9;ng suất sắc.

Lạc L&#x
E3;nh Thần &#x
E1;y n&#x
E1;y nh&#x
EC;n c&#x
F4; một ch&#x
FA;t, gật đầu rời đi.

Nh&#x
EC;n thấy anh rời đi, vào mắt B&#x
F9;i Thi Thi tho&#x
E1;ng hiện ch&#x
FA;t ảm đạm.

Lạc L&#x
E3;nh Thần trực tiếp l&#x
E1;i xe pháo đi đến bệnh viện, l&#x
FA;c đến nơi, An Nhi&#x
EA;n đ&#x
E3; thay hoàn thành đồ bệnh viện ra, mặc quần &#x
E1;o b&#x
EC;nh thường, Lạc L&#x
E3;nh nh&#x
EC;n bộ quần &#x
E1;o rộng th&#x
F9;ng th&#x
EC;nh c&#x
F4; mặc tr&#x
EA;n người, tía th&#x
E1;ng, c&#x
F4; h&#x
EC;nh như gầy đi rất nhiều.

M&#x
E0; anh cũng ch&#x
FA; &#x
FD; tới c&#x
E1;i va li ph&#x
ED;a sau c&#x
F4;.

L&#x
F4;ng m&#x
E0;y nh&#x
ED;u lại, ngay cả ch&#x
ED;nh anh cũng kh&#x
F4;ng ph&#x
E1;t hiện ra.

An Nhi&#x
EA;n đưa đơn thỏa thuận ly h&#x
F4;n đ&#x
E3; k&#x
FD; đến anh: "Đ&#x
E2;y l&#x
E0; thứ m&#x
E0; anh lu&#x
F4;n lu&#x
F4;n muốn."

Lạc L&#x
E3;nh Thần nhận lấy, ở mặt tr&#x
EA;n thấy được nhị chữ thanh t&#x
FA;, An Nhi&#x
EA;n, giống như t&#x
EA;n c&#x
F4;, an tĩnh l&#x
E3;nh đạm.

Đ&#x
FA;ng l&#x
FA;c nh&#x
EC;n l&#x
EA;n chữ ly h&#x
F4;n tr&#x
EA;n thỏa thuận, Lạc L&#x
E3;nh Thần thấy ngực m&#x
EC;nh c&#x
F3; cảm gi&#x
E1;c mất m&#x
E1;t thứ g&#x
EC; đ&#x
F3;, c&#x
E0;ng l&#x
FA;c c&#x
E0;ng m&#x
E3;nh liệt.

An Nhi&#x
EA;n cười với anh, khu&#x
F4;n mặt lớn cỡ b&#x
E0;n tay, cười rộ l&#x
EA;n thực yếu ớt: "T&#x
F4;i .. Ch&#x
FA;c anh v&#x
E0; c&#x
F4; ấy hạnh ph&#x
FA;c."

An Nhi&#x
EA;n như thể d&#x
F9;ng hết to&#x
E0;n bộ sức lực mới n&#x
F3;i hoàn thành c&#x
E2;u n&#x
E0;y.

Cho d&#x
F9; kh&#x
F4;ng thể th&#x
E0;nh vợ chồng, cũng kh&#x
F4;ng nhất định phải l&#x
E0;m kẻ th&#x
F9;.

"Sức khỏe của c&#x
F4; ..." Lạc L&#x
E3;nh Thần kh&#x
F4;ng biết v&#x
EC; sao ch&#x
ED;nh bản th&#x
E2;n m&#x
EC;nh hiện giờ đ&#x
E3; lấy được thỏa thuận ly h&#x
F4;n lại cảm thấy nặng nề như thế, kh&#x
F4;ng ch&#x
FA;t nghĩ ngợi liền mở miệng: "Để khi n&#x
E0;o người ho&#x
E0;n to&#x
E0;n khỏe mạnh rồi h&#x
E3;y đi, bằng kh&#x
F4;ng ... Bằng kh&#x
F4;ng b&#x
E1;c trai sẽ tr&#x
E1;ch t&#x
F4;i."

An Nhi&#x
EA;n nghe lời của anh, mỉm cười , từ lúc kết h&#x
F4;n, anh đều gọi ba mẹ c&#x
F4; l&#x
E0; b&#x
E1;c trai b&#x
E1;c g&#x
E1;i, chưa bao giờ gọi l&#x
E0; cha mẹ.

An Nhi&#x
EA;n rất muốn rời đi, nhưng hiện tại sức khỏe của c&#x
F4; c&#x
F4; biết, c&#x
F4; b&#x
E2;y giờ m&#x
E0; tới trước mặt ba mẹ nhất định sẽ khiến họ nhảy dựng l&#x
EA;n, hơn nữa, c&#x
F4; c&#x
F2;n chưa nghĩ ra c&#x
E1;ch n&#x
E0;o tốt nhất để n&#x
F3;i tin tức m&#x
EC;nh ly h&#x
F4;n bất ngờ n&#x
E0;y cho bố mẹ.

An Nhi&#x
EA;n gật đầu, đi theo Lạc L&#x
E3;nh Thần về căn nh&#x
E0; m&#x
EC;nh mới chỉ ở cha th&#x
E1;ng.

Quay trở lại đ&#x
E2;y, l&#x
FA;c n&#x
E0;y, th&#x
E2;n phận của c&#x
F4; chỉ l&#x
E0; tạm thời ở nhờ, kh&#x
F4;ng phải nữ chủ nh&#x
E2;n, m&#x
E0; l&#x
E0; một th&#x
E2;n phận vợ trước nực cười.

*

Tác mang Tích Tịch là giữa những tác đưa đã cùng đang làm cho quen với bạn đọc yêu dấu thể một số loại truyện ngôn tình trải qua truyện Lạc Thiếu, Ly Hôn Đi, cùng rất truyện Hưu Thư khó Cầu, quái dị Đen Tối, Đừng Chạy!, sản phẩm Đã Nhận, Miễn Trả Lại - phần nhiều truyện với rất nhiều tình huống nói cách khác hài hước tuy nhiên cũng nói theo một cách khác thấm đượm tình cảm, đọc nhiều lúc bạn bật cười do mình mở ra trong đó, hay bao gồm tình tiết làm các bạn chùng lòng xuống, một truyện ngôn tình thú vị.

Bệnh tim của cô ý phát tác, khi vẫn vật lộn giữa cuộc đời và chết choc trên bàn mổ, anh nói với chưng sĩ làm cho phẫu thuật triệt sản mang lại cô. “Ly hôn đi.”

Ngày thứ ba chạm mặt lại, lòng cô tràn đầy mong đợi, thay đổi lại là giấy thỏa thuận ly hôn của anh. Cô mỉm cười một tiếng: “Không , em ko đồng ý.” “Ly hôn đi.”

Tháng trang bị ba sau khoản thời gian kết hôn, thân thể cô đầy mến tích đưa giấy ly hôn cho anh. Lần này, đổi lại là anh ngạc nhiên. Cô cho rằng, trái tra cứu của người đó cũng chỉ là bằng thịt, chỉ cần nỗ lực thì sẽ không hối hận, như vậy, hôn nhân này còn có thể bảo trì được, nhưng, sau thời điểm kết hôn cô bắt đầu biết, thì ra hôn nhân cũng ko thể dựa vào dự kiên nhẫn để miễn cưỡng, bởi vì thế, cô buông tay.

Phải sản phẩm công nghệ vốn dĩ cần yếu bảo đó là trái tim thú chẳng thể cưỡng cầu chính là tình cảm, dịu dàng phải làm sao để giữ lại gìn, mời các bạn đón đọc truyện ngôn tình rực rỡ này.

Chương 1 - Tôi hy vọng Ly Hôn

Lúc nhấn được điện thoại cảm ứng của Lạc Lãnh Thần, An Nhiên sẽ đánh sản phẩm một bạn dạng tài liệu, cầm tay trong túi vang lên, An Nhiên lấy điện thoại ra, chú ý dãy số vừa không quen lại vừa không còn xa lạ trên màn hình, lòng bàn tay tự nhiên chảy ra một lớp mồ hôi.

Trên screen di đụng nhấp nháy có một chữ “Chồng”.

Xem thêm: Cách Sử Dụng Máy Rửa Mặt Foreo Luna Mini 2 Cách Dùng, Hướng Dẫn Sử Dụng Máy Rửa Mặt Foreo Luna Mini 2

Quên cả bạn dạng tài liệu sẽ đánh máy, An Nhiên cách mấy bước ra phía bên ngoài văn phòng, “A lô”.

An Nhiên xiết chặt smartphone di hễ , một không khí vô thuộc yên lặng, chỉ có chính cô mới biết được đằng sau sự yên yên này là một điều nào đó dữ dội sắp đến sửa bắt đầu.

“Giờ cô sẽ ở đâu?” Đầu điện thoại cảm ứng thông minh bên tê truyền đến một giọng nói trong trẻo tuy nhiên lạnh lùng, là Lạc Lãnh Thần.

“Em nghỉ ngơi công ty.” An Nhiên thành thật trả lời, “Được, hiện giờ em chớp nhoáng tới tầng mười ba, em ngóng anh.”

Trong thang máy, A Nhiên ngơ ngơ ngẩn ngẩn chú ý lên con số không kết thúc thay đổi, tâm tư nguyện vọng không biết đã cất cánh tới nơi nào. Lạc Lãnh Thần, là chồng, cũng là tgđ công ty cô, chỉ bao gồm điều quan hệ tình dục của lũ họ ko có bất cứ người làm sao biết, người của chúng ta đều suy nghĩ Lạc Lãnh Thần là viên kim cưng cửng sáng giá, nhưng không biết vợ của anh đó là thuộc hạ dưới quyền.

Kết hôn cùng với Lạc Lãnh Thần hoàn toàn là vì vâng theo mong ước của bố mẹ hai bên, còn trước khi kết hôn, hai người bọn họ chỉ là bạn xa lạ. Tính đến bây giờ, An Nhiên vẫn còn đấy nhớ rõ lời anh nói tối tân hôn. “Ở nhà, chúng ta là bà xã chồng; ở bên ngoài, chúng ta là bạn lạ”

Ông Lạc tìm đến cô một công việc trong công ty của Lạc Lãnh Thần, chính là vì mong muốn cho bọn họ tất cả thể có không ít thời gian ở bình thường hơn, để bồi dưỡng thêm tình cảm, nhưng ông Lạc không thể biết, con trai và con dâu của mình ở doanh nghiệp căn phiên bản là không gặp mặt!

“Ding dong ________”

Tới tầng mười ba, An Nhiên cù sang cái gương ở đối diện sửa sang lại xống áo một chút, quan sát xung quanh, khi khẳng định không có ai mới gõ cửa .

“Vào đi”

Vẫn là giọng nói thờ ơ ấy, An Nhiên đẩy cửa đi vào .

Bên trong là phòng nghỉ của tổng giám đốc, y hệt như một phòng bé dại ở nhà, TV, tủ lạnh, đầy đủ thứ hầu như đẩy đủ, cơ mà Lạc Lãnh Thần thì vẫn ngồi trên ghế sofa của nhà tiếp khách, miệng ngậm một điếu thuốc, thấy An Nhiên tiến vào lập tức dụi tắt đi.

An Nhiên đi đến cạnh bên anh, nhưng mà chỉ thoáng nhận thấy một mặt mặt của anh, không thấy rõ vẻ phương diện anh như thế nào.

“Ngồi đi.” Chỉ địa điểm đối diện, Lạc Lãnh Thần nói.

Khi An Nhiên ngồi xuống, cô phát hiện tại trên bàn đặt một ông chồng tài liệu, đầu ngón tay không lớn dài đẩy ông chồng tài liệu mang đến trước khía cạnh cô. An Nhiên nghĩ, ngón tay Lạc Lãnh Thần thiệt sự vô cùng đẹp, không lớn dài tuy thế lại trẻ trung và tràn đầy năng lượng .

“Ký tên đi.”

Trong khoảng thời hạn ngắn ngủi, An Nhiên đã thấy rõ chữ viết trên tư liệu .

Đơn thỏa thuận ly hôn.

Đôi mắt hiện lên vẻ bi thương của cô rủ xuống , cho nên , làm việc trong đôi mắt Lạc Lãnh Thần cô vẫn đang rất là bình tĩnh , ít nhất còn không bị hysteric1 như anh nghĩ về .

Đơn thỏa thuận ly hôn … ngạc nhiên anh ta ao ước ly hôn?!

Kết hôn ba ngày, lần trước tiên anh kêu cô vào phòng ngủ của mình, cũng nguyên nhân là đưa mang lại cô đồ vật này?

An Nhiên ko biết bạn dạng thân buộc phải cười to hay chỉ vào mũi Lạc Lãnh Thần nhưng chửi ầm lên, dẫu vậy sự giáo dục đào tạo được thu nạp từ nhỏ dại không có thể chấp nhận được cô làm cho như vậy.

Ở bên họ An, ông An và bà An hầu hết là giáo sư, từ bé dại đã dạy bảo cô đổi thay người thiếu phụ tài trí ra sao mà không hẳn một người đàn bà chanh chua có thể thấy đầy trên tuyến đường .

Đầu ngón tay giá buốt buốt, An Nhiên ngửng đầu chú ý về phía Lạc Lãnh Thần, vào mắt bình tâm đến kinh sợ : “Vì sao?”

Lạc Lãnh Thần không chần chừ : “Tôi ước ao ly hôn.”

À , tôi hy vọng ly hôn .

Chẳng lẽ cũng cũng chính vì mấy từ bỏ này mà mong cô cam kết tên vào đơn thỏa thuận hợp tác ly hôn để dứt cuộc hôn nhân gia đình chỉ mới bắt đầu được tía ngày ?

An Nhiên đẩy văn kiển trở lại, ko tức giận, không có không cam lòng, cũng ko yếu đuối, thân mình nhỏ dại nhắn trong khoảng khắc này giống hệt như sinh ra sức mạnh cực lớn, cô không chút nhượng bộ : “Em không đồng ý.”

Lạc Lãnh Thần để một tờ bỏ ra phiếu lên trên, An Nhiên cúi đầu nhìn, chỉ riêng con số lẻ thôi cũng đầy đủ cô sinh sống cả đời rồi .

“Ly hôn đối với họ đều tốt.”

Chẳng lẽ anh nghĩ cô là người thiếu nữ thấy tiền là đôi mắt sáng lên, không ly dị cũng chỉ chính vì muốn một tờ chi phiếu này của anh?!?

An Nhiên sở hữu trên khía cạnh vẻ điềm tĩnh, nở thú vui ôn hòa: “Lạc thiếu, ly hôn , tôi ko đồng ý, cơ mà nếu anh không muốn thừa nhấn cuôc hôn nhân gia đình này tôi cũng không có biện pháp làm sao khác. Tổng giám đốc, nếu không có việc gì, tôi xin phép ra ngoài trước.” Cô đứng lên, tách đi ko chút do dự.

Trong khoảng chừng khắc tách đi này, nụ cười trên phương diện An Nhiên mới dần dần sụp đổ .

Điện thoại lại vang lên, lần này, là bà An .

“Mẹ.” An Nhiên cười cợt nghe năng lượng điện thoại, bà An cũng không nghe ra một chút không bình thường nào.

“Nhiên Nhiên, bây giờ chính là ngày thứ tía phải về nhà lại mặt, bé và tè Thần tính khi nào thì về?”

Đầu bên kia, bà An sang trọng sảng cười hỏi .

Mẹ, người mẹ có biết tốt không, vừa rồi, tín đồ con rể ngoan ngoãn của mẹ đã nghĩ cho chuyện ly hôn rồi đó.

“Mẹ, Thần hôm nay phải tiếp một khách hàng lớn, cần yếu không tiếp, gồm lẽ… chỉ có một mình con về bên thôi.”

Trong tiếng nói của bà An đượm vẻ thuyệt vọng : “Hôm nay bố của bé còn ước ao Tiểu Thần tới uống thuộc ông ấy vài chén … Nhưng việc làm ăn của bạn quan trọng hơn, Nhiên Nhiên, nhỏ nói với đái Thần, bảo nó chú ý nhiều tới sức khỏe, chớ để bổ bệnh.”

“Vâng.”

An Nhiên ranh mãnh trả lời, kế tiếp chờ khi bà An dặn dò vài ba chuyện phải để ý xong, An Nhiên bắt đầu cúp máy, lần đầu tiên phát hiện, thế ra nói dối cũng là chuyện âu sầu như vậy .

Buổi trưa, An Nhiên trở về nhà, bà An mang tạp dề đang bận rộn trong chống bếp, còn ông nguyễn đức an thì vui vẻ thì thầm với An Nhiên, còn nạm ý đẩy chủ đề lên trên người Lạc Lãnh Thần .

Lúc trước An Nhiên cùng Lạc Lãnh Thần kết giao cũng là bởi vì nguyện vọng của bố mẹ, nhưng mà thật sự bọn họ cũng chẳng hiểu gì về nhau. Ông An muốn đàn bà của mình phát âm biết một chút về chồng mình, tuy nhiên ông lại không biết bây chừ làm sẽ là thừa trễ.

Ông An mang đến phòng nhà bếp giúp bà An, An Nhiên ngồi im trên ghế ngồi xem TV.

Một tin tức làm cho cô chú ý, trên màn hình phóng đại một tấm hình , phái nữ cười thẹn thùng, nhưng nam thì y như hộ hoa sứ giả ôm cô bé vào vào ngực mình, quán triệt cô chịu đừng bất kể tổn thương nào .

Nếu như là người khác, An Nhiên sẽ cảm xúc đây quả là trai tài gái sắc đẹp , nhưng người bầy ông kia, lại chính là Lạc Lãnh Thần .

Lạc thiếu vì bạn gái mới làm hộ hoa sứ đưa .

Đây là title của thông tin .

Người con gái kia An Nhiên biết, là một trong những minh tinh đang lừng danh trên vô tuyến trong thời gian gần đây, còn trước kia cô ta là 1 trong những ngôi sao không tồn tại chút danh tiếng gì, chỉ là ngôi sao hạng bố mà thôi.

Giọng nói phối vào chính xác là giọng của cô gái minh tinh cơ khi rộp vấn, giọng nói dịu dàng êm ả lại vùa dễ nghe: “Vâng , lần này tôi hoàn toàn có thể sắm vai diễn này chủ yếu là nhờ vào Thần, nếu không có anh ấy luôn nỗ lực động viên tôi, tôi suy nghĩ tôi cũng sẽ không có được vai diễn thành công như vậy…”

An Nhiên tắt TV, ngẩn người đối diện với màn mình đen, dựa vào sức tác động của hai từ “Lạc thiếu”, anh ta hy vọng nâng đỡ ai thành công, thì sao có thể không thành công xuất sắc được?