trang chủ Chương trình mục tiêu non sông phát triển kinh tế xã hội vùng đồng bào dân tộc thiểu số cùng miền núi
Chính sách cùng cuộc sống
(ĐCSVN) - Ngày Hiến chương bên giáo vn nhắc nhở chúng ta lòng tri ân những thầy giáo viên nói chung, nhất là những thầy cô tình nguyện “cõng chữ lên non” đến với các đồng bào, em con trẻ miền núi, vùng sâu, vùng xa đã góp sức và gắn thêm bó cả quãng đời thanh xuân của bản thân vì một tương lai tươi tắn hơn...
");this.closest("table").remove();">
 Cô Trịnh Thị Luận và trò học viên lớp 1A chụp hình ảnh lưu niệm ngày 20/11.

Bạn đang xem: Cô giáo bản vùng cao

* giáo viên yêu con em mang tấm lòng tín đồ mẹ

26 năm về trước, thầy giáo Trịnh Thị Luận về công tác làm việc tại trường Tiểu học Cẩm Lương (nay là ngôi trường TH&THCS Cẩm Lương, thị xã Cẩm Thủy, Thanh Hóa). 26 năm đồng nghĩa tương quan với 26 mẫu tết của phòng giáo, mà những lần nhớ lại cô vẫn không ngoài bồi hồi.

Cô Luận chổ chính giữa sự: “Tôi không thể quên gần như hình ảnh của ngày 20/11 trước tiên trong nghề. Hồi đấy, điều kiện về ghê tế, đường giao thông vận tải còn rất khó khăn khăn. Trường cách nhà 16km và đi dạy bằng xe đạp. Tôi dạy dỗ ở khu lẻ, biện pháp khu thiết yếu 3km mặt đường đồi, chỉ đi dạo không thể đi xe pháo đạp. Ngày 20/11, vô cùng xúc động, khi trò chúc mừng cô bởi nải chuối, cây mía cùng bó hoa hái vào rừng. Cô trò niềm phần khởi cùng ăn và hát. Tôi vô cùng trân trọng. Ở vùng khó, với giáo viên bọn chúng tôi, đó là nguồn khích lệ rất lớn”.

Trường TH&THCS Cẩm Lương, trước đây thuộc vùng 135. Đây là một trong những ngôi trường còn chạm mặt nhiều trở ngại về cơ sở vật hóa học ở thị xã Cẩm Thủy, thức giấc Thanh Hóa. Bàn ghế học viên xuống cấp, trang máy dạy với học còn thiếu. Lại tiếp tục chịu ảnh hưởng của thiên tai, độc nhất là trong các năm từ 2017 - 2019, bầy về, nước ngập lên tới mức tầng 2. Hiện, nhà trường còn thiếu 10 giáo viên. Mặc dù nhiên, trong khó khăn, cán bộ, thầy giáo vẫn luôn luôn cố gắng, nỗ lực dứt nhiệm vụ. Quality giáo dục phổ thông và mũi nhọn ngày càng được nâng lên. Trong không ít năm, nhà trường luôn luôn có học sinh tốt cấp huyện cùng tỉnh.

Niềm vui của bạn “cõng” chữ lên núi

Cách điểm trường Tiểu học tập Ngô Quyền khoảng tầm 20 km con đường đèo núi quanh co là vấn đề Trường Tiểu học Vĩnh Hy làm việc thôn cầu Gãy thuộc xã Vĩnh Hải, thị trấn Ninh Hải, thức giấc Ninh Thuận. Trên đây, gần 30 học tập viên là bạn Raglai sẽ theo học lớp xoá mù chữ.

Từ đầu tháng 11 mang đến nay, cứ vào chiều tối những ngày sản phẩm 2, 4, 6, nhị điểm ngôi trường Tiểu học tập Ngô Quyền nghỉ ngơi thôn Đá Hang và Trường Tiểu học Vĩnh Hy hầu hết sáng đèn để giao hàng cho các lớp xoá mù chữ. Đây là những lớp học tập theo chương trình phổ biến giáo dục đái học giành riêng cho đồng bào Raglai sinh sống khoanh vùng triền núi trong vùng đệm của Vườn quốc gia Núi Chúa. 8 lớp học tập được chia đôi mang đến 2 điểm ngôi trường với số lượng học viên trên 70 người.

");this.closest("table").remove();">
Lớp học tập ở xóm Đá Hang 
Gần 15 năm dạy học sinh sống điểm ngôi trường Tiểu học tập Ngô Quyền ở thôn Đá Hang, cô Châu Thị Hoàng Dung sẽ quen với việc vất vả lúc sống sống núi rừng. Gần như ngày đầu, cô sợ đầy đủ thứ, nhất là lúc đêm về, xung quanh toàn một màu black đặc. Thêm tiếng hụ của thú hoang từ tứ bề vọng lại. Sợ, nhưng mà cô không bỏ trường, vứt lớp.

“Mặc dù cuộc sống đời thường còn không ít khó khăn, sau đó 1 ngày thao tác làm việc vất vả nhưng mà khi tới trường thì chúng ta vẫn với tinh thần sáng sủa yêu đời và chuẩn bị tiếp thu loại chữ một biện pháp trọn vẹn. Và từ sự sẵn sàng nhiệt tiết đó khiến cho cô giáo càng thêm năng nổ và nhiệt huyết rộng nữa, đề xuất mình vô cùng vui khi thâm nhập lớp học tập này. Cũng ước ao rằng lúc lớp học tập này khép lại thì bà con có được cái chữ với tự tin hơn trong cuộc sống”, cô Châu Thị Hoàng Dung phân chia sẻ.

* Những giáo viên cắm bạn dạng nơi biên cương Sơn La

Vùng biên giới Sốp Cộp, tỉnh tô La có địa bàn rộng, cư dân phân ba rải rác. Các trường học tập thường nên đóng sinh sống các phiên bản vùng cao, vùng sâu. Dù chạm chán nhiều cạnh tranh khăn, vất vả nhưng đều giáo viên công tác ở chỗ này vẫn cố gắng nỗ lực bám bản, bám trường.

Tại bạn dạng Pu Hao, thôn Mường Lạn dù ban ngày mắc lên nương, tuy vậy đúng 19 tiếng 30 phút, những học sinh "đặc biệt" lại í ới call nhau mang đến lớp. Nói là đặc biệt bởi thầy giáo mang quân hàm xanh, còn học sinh trẻ độc nhất chừng 10 -11 tuổi, fan lớn tuổi tốt nhất trên 50 tuổi. Có gia đình cả vợ chồng, con cháu đều theo học. Các học viên nơi phía trên quanh năm chỉ quen vắt dao, nắm cuốc, bàn tay chai sần, thô ráp, ni cầm cây bút thấy gượng gập gạo, cố gắng uốn nắn theo từng đường nét chữ.

");this.closest("table").remove();">
Người thầy quánh biệt, Trung úy bởi vì Văn Liêm, cán cỗ Đồn biên phòng Mường Lạn sẽ giảng dạy
Trung úy vì Văn Liêm, cán bộ Đồn biên phòng Mường Lạn mang đến biết, cạnh tranh khăn những bước đầu tiên để tổ chức triển khai lớp học tập là công tác tuyên truyền, vận động tín đồ mù chữ cho lớp. Bởi vì nhận thức của bà con tại đây còn hạn chế, cuộc sống thường ngày còn các khó khăn. Trong quá trình giảng dạy, vì chưng độ tuổi học viên chênh lệch, anh phải hướng dẫn tỉ mỉ, thực hiện từ ngữ solo giản, dễ dàng hiểu, ngay gần gũi. Việc đi học học đã hỗ trợ bà con nhân dân làm rõ được tầm quan trọng của việc học chữ. Khi sẽ đọc với viết được, bà con sẽ tiện lợi tiếp thu các thông tin cần thiết về cải cách và phát triển kinh tế, làng mạc hội, nâng cao chất lượng cuộc sống cho gia đình.

Cũng sinh sống vùng biên Mường Lạn, thị trấn Sốp Cộp, để trẻ em biết chữ, giáo viên đề xuất mang lớp học mang đến tận các bạn dạng làng xa xôi. Vượt qua gần trăng tròn km mặt đường đèo dốc chông chênh giữa một mặt là vách núi dựng đứng, một bên là vực sâu hun hút mới rất có thể đến ăn điểm trường Nong nhờ vào Trường thiếu nhi Hoa Phong Lan. Đây được biết đến là một trong những điểm trường khó khăn nhất ngơi nghỉ xã Mường Lạn.

");this.closest("table").remove();">
Vào ngày mưa, để đến đạt điểm trường nong Phụ (Trường thiếu nhi Hoa Phong Lan), những cô giáo nên lắp thêm dây xích trường đoản cú chế vào bánh xe để đỡ trơn trượt. Ảnh TTXVN 
Với thâm niên rộng 10 năm công tác làm việc ở vùng cao, cô giáo Lường Thị Hồng gần như đã dạy dỗ ở phần lớn các điểm trường khó khăn nhất của thôn vùng biên này. Trong hành trình bám bản, mỗi lúc thấy trời “giở chứng”, hành trang cá thể của cô Hồng lại có thêm gói xôi, chiếc bánh mì và chai nước khoáng lọc. Đó là nguồn tích điện để giáo viên tại đây lấy sức đi tiếp vì chưng dọc con đường đến trường không tồn tại quán ăn. Cô Lường Thị Hồng phân chia sẻ, công tác ở vùng cao khổ duy nhất là dịp trời mưa, đường trơn trượt. Các giáo viên phải lấy xích xe đồ vật quấn vào bánh xe nhằm xe đi dính đường hơn. Giả dụ đi một mình rất vất vả, buộc phải phải gồm hai người, một người lái, người còn lại ở phía sau đẩy xe.

Xã Mường Lạn hiện bao gồm 18 điểm trường, nơi xa nhất là hơn 25 km. Là bậc học thiếu nhi nên 100% giáo viên phần đông là nữ giới nên hết sức vất vả. Những giáo viên đang sở hữu thai tốt nuôi con nhỏ sẽ được ưu tiên đào tạo ở phần đa điểm ngôi trường gần, thuận lợi hơn. Phần đa giáo viên khác đã luân phiên đào tạo và huấn luyện ở các điểm trường khó khăn. Hàng năm một lần, bên trường sẽ triển khai việc vận chuyển giáo viên tại các điểm trường nhằm phần nào góp giáo viên bớt khó khăn.

* phần lớn thầy cô dành cả tx thanh xuân gieo chữ bên trên đỉnh Hò Lù

Hò Lù là trong những xóm nghèo tốt nhất của làng Khánh Xuân, huyện Bảo Lạc (tỉnh Cao Bằng). Xóm bí quyết trung trọng tâm xã 16km, lối đi lại cạnh tranh khăn, điều kiện tự nhiên khắc nghiệt, thiếu khu đất sản xuất, bạn dân ở chỗ này chỉ trồng một vụ ngô.

Hàng năm, bạn dân thiếu hụt lương thực, nước ngơi nghỉ từ 3-4 tháng, vị vậy Hò Lù được call là phần lớn xóm ko đường, ko điện, nước sinh sống thiếu thốn, sóng điện thoại thông minh rất yếu... Cầm cố nhưng, ở đó có những thầy thầy giáo vẫn từng ngày một miệt mài gieo mang nhỏ chữ, thắp sáng ước mơ cho đầy đủ đứa con trẻ vùng cao.

Xem thêm: Cách Vừa Dùng Youtube Vừa Dùng Ứng Dụng Khác, Cách Vừa Xem Youtube Vừa Lướt Web Trên Điện Thoại

");this.closest("table").remove();">
Cô giáo Mông Thị Tiệp cho nhà vận động học sinh đến lớp. 
Trên đường lên Hò Lù, ngỏ ý viết về hành trình đưa con chữ lên Hò Lù của cô ý Mông Thị Tiệp, cô bảo cô sắp đến nghỉ hưu rồi. Hãy viết về những thầy giáo, thầy giáo cắm phiên bản ở Hò Lù đã sắp 10 năm nay - những người dân đã dành cả tx thanh xuân để gieo chữ, họ new là những người dân cần đụng viên, chia sẻ nhiều nhất.

Dọc đường lên núi, cô Tiệp kể trước lúc về làm Hiệu trưởng trường Trung học Phổ thông dân tộc bản địa bán trú Trung học đại lý xã Khánh Xuân (huyện Bảo Lạc), cô Tiệp đã từng có thời gian lên vận động học sinh ra lớp cùng dạy học ở Hò Lù.

Cô giáo mang đến biết, cuộc sống của đồng bào Dao nghỉ ngơi Hò Lù rất cạnh tranh khăn. Ở phía trên thiếu nước, thiếu thốn điện cùng thiếu luôn cả mẫu cái ăn, chiếc mặc. Số đông hủ tục không tân tiến vẫn đeo bám người dân nơi đây. Thanh niên ở xóm này lấy vợ, lấy ông chồng từ 13, 14 tuổi, rất ít người tới trường nên mẫu nghèo, dòng đói vẫn treo đẳng họ từ trong năm này qua năm khác.

Cô phân tách sẻ, để đi bộ đến những hộ dân, những thầy cô giáo phải thông qua mấy ngọn đồi, trên con đường lởm chớm đá tai mèo. Gồm có lần đi cả buổi sáng new đến được bên một em học sinh. Chỉ bao gồm yêu nghề lắm những thầy cô giáo mới vượt qua những gian truân vất vả để mang dòng chữ cho đồng bào địa điểm đây. Chỉ mong sao thêm một fan biết chữ, rồi không ít người biết chữ, loại nghèo, loại đói, đều hủ tục không tân tiến nơi đây sẽ dần được xóa bỏ./.

Mang vào mình ý thức yêu nghề cùng tình yêu quý với những em học sinh, gia sư Nguyễn Thị Hà - Trường trung học phổ thông Phan Đình Giót (Điện Biên) mặc dù sống ở tp nhưng lại không ngại đến vùng sâu vùng xa, hôm sớm nỗ lực để giúp đỡ các em học viên có cơ hội học tập và cuộc sống đời thường bớt khốn cùng hơn.


gia sư Nguyễn Thị Hà, Trường trung học phổ thông Phan Đình Giót, tỉnh Điện Biên kể về hành trình dài "nuôi em" trên sảnh khấu công tác "Thay lời tri ân". Ảnh: cỗ GDĐT

Nỗi lo học sinh thiếu ăn, thiếu hụt mặc

Nơi cô Hà công tác nằm trên địa bàn thành phố Điện Biên Phủ, có hơn 70% học viên là người dân tộc thiểu số. Các em tới từ vùng sâu, vùng xa trong tỉnh như: Tủa Chùa, Mường Nhé,… Đa số những em có hoàn cảnh khó khăn, bé hộ nghèo, mồ côi và đời sống còn nhiều thiếu thốn.

Cô Hà luôn cảm thấy chạnh lòng khi tận mắt chứng kiến những ngày mùa đông, học tập sinh của chính bản thân mình không có đủ quần áo nóng để mặc. Với lòng yêu thương thương học tập trò không còn mực, cô sẽ luôn nỗ lực đối đãi với các em bởi tình thương của mình và để những em cảm xúc không cô đơn, lạc lõng trong cuộc sống cũng như trên hành trình đến với góc cửa tri thức.

“Tôi mong mỏi những đứa trẻ vùng cao đều có được cuộc sống đầy đủ, nạp năng lượng no, mặc ấm và tất cả điều kiện cải tiến và phát triển như phần đông đứa trẻ không giống nhưng chắc rằng điều đó quá lớn” - cô Hà bộc bạch.

Trong nhà có quần áo, giầy dép, giấy tờ cũ cô hầu hết mang cho các em. Dần dần dần, thông qua các quan hệ với bạn bè, người thân trong gia đình và đồng nghiệp, cô đã lôi kéo được thêm đa số quà dành tặng ngay các em học sinh vùng cao.

"Khi trao quà cho các em, tôi luôn nỗ lực phải làm sao thật khôn khéo để các em mừng đón món quà và không tự ti về yếu tố hoàn cảnh của mình" - cô Hà chia sẻ. 

Những quyển sách, loại áo những tưởng là dễ dàng và đơn giản với những bạn nơi phố thị thì tại vị trí miền núi xa xăm này phần đa thứ này đã giúp cô Hà thấu hiểu, kết nối thế hệ học tập trò của mình, giúp những em bao gồm thêm rượu cồn lực đến trường. Không chỉ tạm dừng ở việc truyền dậy con chữ, cô dạy các em biết yêu thương, chia sẻ và cảm thông.

Sau mỗi đợt cung ứng cho các hoàn cảnh khó khăn, cô Hà lại thấy thanh thản, an vui cùng hạnh phúc. Đây cũng đó là những rượu cồn lực thôi thúc cô trên hành trình "nuôi em" sản phẩm tháng.


Tối 18.11, Bộ giáo dục và đào tạo và Đào tạo ra (GDĐT) phối kết hợp Đài truyền hình Việt Nam, Công đoàn Giáo dục nước ta tổ chức Chương trình cụ lời tri ân năm 2022 với chủ thể “Cây đời trăm năm”. Trải qua những hình ảnh, mẩu truyện dạy học tập xúc động, đáng khâm phục về đông đảo thầy cô nồng nhiệt về học trò thân yêu, lịch trình như một lời tri ân nhờ cất hộ tới những thế hệ đơn vị giáo dịp 20.11. Điểm chung trong số những câu chuyện được nói trong chương trình trong năm này là mỗi thầy cô ko chỉ tạm dừng ở bạn truyền dạy kiến thức mà còn là người đồng hành, hiểu rõ sâu xa trên mỗi hành trình của học trò.

Bài viết liên quan